Page 90 - HoiKyHoTanPhat
P. 90

thấy chánh phủ trả lời và cũng không thấy có      dè dặt hơn. Tôi nghĩ việc gặp gỡ mỗi năm một
              dấu  hiệu  gì  cho  biết  sẽ  trả  lời  cùng  không.   lần rất khó thực hiện vì đa số thân hữu điện lực
              Trong  tình  thế  khó  xử  đó,  vợ  tôi  mới  cho   chúng ta phần lớn đều ở Mỹ hoặc Canada, xa
              Phương biết không thể tiên đoán được khi nào      cách nhau cả mấy ngàn miles. Nhưng sau nầy,
              Ba mới được rời Việt nam. Bây giờ Má đang         tôi  mới  thấy  ý  nghĩ  của  Linh  rất  đúng,  và  đã
              làm quán. Mỗi năm quán có đóng cửa tiệm vào       thực  hiện  được.  Linh  có  gởi  cho  tôi  một  bản
              tháng bảy (Juillet) để nghỉ hè. Nếu các con có    sao Sự vụ lịnh "Đi công tác" để làm kỷ niệm.
              thể  sắp  xếp  được  làm  đám  cưới  vào  tháng        Ông bà deLuccia mời tôi về nhà tại Lake
              Juillet  thì Má có thể qua dự được.  Nhưng lối    Oswego để dùng cơm thân mật vài ngày sau đó.
              sáu tháng sau đó, thật là bất ngờ, tôi được phép   Ông là kỹ sư cố vấn lỗi lạc, trưởng phái đoàn
              xuất cảnh và được qua bên Pháp sum họp với        OAAI  (Oversea  Advisory  Associates  Inc.),  đã
              vợ và 3 con nhỏ vào cuối năm 1979.
                                                                giúp  rất  nhiều  trong  vấn  đề  tổ  chức  và  kế
                  Khi vừa đến Pháp, tôi đã có ý định sẽ qua     hoạch.  Ông  bà  là  người  rất  tốt,  đầy  đạo  đức.
              Mỹ để thăm hai đứa con lớn, Phương và Lộc.        Hai ông bà rất thân thiện với vợ chồng chúng
              Vào đầu năm 1980, sau khi xin giấy thông hành     tôi. Sau  biến cố  4/1975, ông nhận thấy hai con
              tạm "Travel Document" của Pháp để đi du lịch,     chúng tôi, Phương và Lộc, đang học ở Hawaii,
              tôi  xin  được  tourist  visa  vào  Mỹ  trong
              vòng 3 tháng để thăm con. Tòa Lãnh sự
              Mỹ  tại  Paris  dặn  tôi,  sau  khi  thăm  con
              xong  rồi  trở  về  Pháp,  chớ  nên  ở  lại  tại
              Mỹ. TLS Mỹ cũng nói thêm

              với tôi rằng “ông có bằng cấp Sup elec,
              kiếm việc tại Pháp rất dễ dàng.” Trước
              kia,  hai  đứa  con  Phương  và  Lộc  sang
              Hawaii đi học vào năm 1973 và 74, sau
              khi đậu tú tài đôi Pháp tại Sài gòn. Tôi
              qua  Mỹ  vào  lối  tháng  3,  1980.  Tôi  rất
              mừng mà gặp lại hai con Phương Lộc, và
              ông  bà  DeLuccia  ra  đón  tôi  tại  phi
              trường  Portland.  Trong  vài  tuần  đầu  có
              các cô Mỹ Dung, Minh Hà, và Kim Em,
              cựu nhân viên CDV đến thăm. Trước kia
              các  cô  làm  việc  tại  trụ  sở  Điện  lực,
              nhưng  hiện  nay,  các  cô  định  cư  tại
              Portland.

                  Trong tháng đầu khi đến Beaverton,
              tiểu bang Oregon, tôi rất vui và bất ngờ
              nhận  được  thơ  của  anh  NM  Linh  hỏi
              thăm sức khỏe. Tôi có khen Linh về sáng
              kiến dự định lập “Hội Ái hữu Điện lực”,
              Linh có gởi cho tôi danh sách và địa chỉ
              46 anh em Điện lực mà Linh đã liên lạc
              được trong vài năm qua. Linh dự trù các
              anh  chị  em  “Ái  hữu  Điện  lực"  sẽ  gặp         Bài thơ “Don’t Quit” (Đừng bỏ cuộc)
              nhau mỗi năm một lần. Lúc đó, tôi có ý




              Trang 90                                                                                                                  Cuộc Đời Và Sự Nghiệp - Hồi Ký Hồ Tấn Phát
   85   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95