Bản Tin
THÂN HỮU ĐIỆN LỰC
Số 25

TRONG SỐ NÀY

Thư từ liên lạc

Nguyễn Công Thiuần

Thư cuối năm

Nguyễn Trọng Dzũng

C̣n gặp nhau (Trích liên mạng)

(Thơ) Tôn Nữ Hỷ Khương

Bài phỏng vấn GS NK Nhẫn về điện hạt nhân  Nguyễn Khắc Nhẫn

Viếng bạn miền xa

Sông Đồng Nai

Sung sướng tuổi già (Thơ)

Tràm Cà Mau

Về hưu (Thơ)

Thu Hoa

Chỉ một sát na hơi thở mà thôi

Sương Lam

Người c̣n đó tôi c̣n đây (Thơ)

Sương Lam

T́nh đầu

Hiền Vy

Mạ của con (Thơ- Trích liên mạng)

(Dịch của Susan Schultz) CNB

Bài t́nh thơ tháng sáu (Thơ)

Sương Lam

Louisiana với thành phố New    Orleans                      Lang Thang

Tại sao tôi bị đưa ra Bắc

Nguyễn Trọng Dzũng

Xóm đạo Houston

Nguyễn Phục Hưng

Con gái người dưng

(Trích liên mạng) Hoàng Lan Chi

Đọc báo giùm các bạn

NCT

Dỗ cháu (Thơ)

DLK

Gió mùa thu(Thơ)

Thu Hoa

Chuyện ... lẩm cẩm

Nhiều thân hữu

Tạp ghi i-meo

Nhiều thân hữu

Tạp ghi Hai Hát

Hai Hát

Tấm ảnh năm xưa

 (Thơ)

NMB

Tạp ghi Cậu Năm

Cậu Năm

Tạp ghi Thu Hoa

Thu Hoa

Nhớ về nha Trang Bị (Thơ)

Thu Hoa

H́nh ảnh sinh hoạt

Nhiều thân hữu

T́nh thân hữu bao la

Vơ Văn Hoàng

Dư âm đại hội họp mặt THĐL tại Paris-Brussels, Âu châu, 9/2004

Nhiều thân hữu

Dư âm đại hội họp mặt THĐ Úc châu tại Brisbane, Queensland, Úc, 3/2005

Nhiều thân hữu

Dư âm đại hội họp mặt THĐL tại Montréal, Canada, 7/2005

Nhiều thân hữu

Sổ tay sinh hoạt

Nhiều thân hữu

Chúc mừng

Phân ưu

Gia Nă Đại :

Montreal, Quebec, Canada:

Nguyễn Thị Thảo (Laval, Quebec, Canada) – 30 Jan 2005 :

... Hôm qua thứ bảy 29-01-05, 23 thân hữu DLVN Montreal tham dự Tất niên ở nhà hàng Tàu bên Brossard để bàn tính ngày họp mặt ĐL Montreal ... Các anh Cần và anh Quan quyết định là sẽ tổ chức theo như chương tŕnh đă đăng lên bản tin 24, tức là từ 20 đến 25-07-05 ... Em có đề nghị với anh Cần là cuối tháng 2, BTC sẽ gặp nhau ở nhà của em để tiếp tục bàn tính nữa, v́ lúc này các chị Cần, chị Thích bận rộn cháu nội, cháu ngoại nên không rảnh để họp mặt ở nhà, mà ở nhà hàng th́ không có nhiều thời giờ để nói chuyện, nên em sẽ mời các anh chị họp mặt ở nhà em, ăn uống từ tốn dễ bàn tính hơn! Em có nhờ được hai cô bạn cùng ở TTĐT ở Montreal sẽ giúp em một tay, em sẽ cố gắng hết sức để phụ giúp anh Cần và anh Quan năm nay! ...

 

Úc Châu :

Sydney, New South Wales, Australia :

Huỳnh Tỷ (Etobicoke, Ontario, Canada) – 4 Jan 2005 : ...

Tháng vừa qua tôi có đi Úc và Tân tây lan chơi. Tại Palmerston North tôi có gặp anh Trịnh Khánh Tước. Anh Tước dẫn tôi đi thăm Wind Farm mới khánh thành của công ty điện lực New Zealand và thăm trường Đại học nơi anh giảng dạy.

Anh kể lại những kỷ niệm với anh ở Việt nam khi anh cung cấp điện cho Đại học Minh Đức và nhờ tôi gởi lời thăm anh. Tại Úc tôi có tham dự cuộc họp tất niên tại nhà anh Thông như anh đă thấy trong tấm h́nh.

Nguyễn Công Thuần (Camas,WA) – 6 Jan 2005:

Anh Tỷ thân, Hèn ǵ lúc tôi xem h́nh lần đầu tôi thấy có anh, mà không ngờ là anh có mặt bên đó lúc đó, thành ra không chắc. Anh ghé Sydney đúng dịp vậy là vui quá rồi. Buổi họp mặt này c̣n thiếu TB Lân, NH Thu, cả Vơ Cổn nữa, đó là những người ở quanh vùng Sydney.

TH Huỳnh Tỷ (người đứng) từ Toronto, Canada, đến thăm Sydney, Australia. Từ trái: TH Nguyễn Xuân Chăn, con trai TH H Tỷ, Phu quân TH Lê Thị Tố, các TH TĐ Thanh, BT Cường, TD Thành.

Tôi biết anh TK Tước, nhưng thật sự th́ không quen thân lắm. Anh Tước ngày xưa cũng là dân du học New Zealand giống như các anh ĐV Quí, NV Toại, NP Hưng,... vậy.

 

Lê Thân Châm Khanh (Greystanes, New South Wales, Australia) – 6 Jan 2005 :

... Buổi họp mặt cuối năm vừa qua của THDL Sydney được "khách phương xa" ghé lại: bố con anh H. Tỷ nhân chuyến "viễn du" NZ - Aust, anh chị BT Cường đi tham dự và làm MC cho buổi họp của nhóm Y khoa VN hải ngoại tổ chức tại Sydney vào khoảng thời gian đó. THDL ở tại Sydney như anh Thuần đă biết ngoài anh chị NH Thu (bận việc gia đ́nh), anh chị Vơ Cổn (hứa đến dự mà lại không thấy), buổi họp mặt c̣n thiếu chị Trần Ngọc Dung (bận việc gia đ́nh) và các anh chị ở Canberra là Thiết & Thể Vân, anh chị NV Bạch. Anh chị TB Lân đến hơi trễ (đi lạc) sau khi "phó nḥm" đă làm xong nhiệm vụ và v́ bận rộn làm việc khác nên đă quên mất chuyện "bấm thêm" vài tấm ảnh nữa cho anh chị TB Lân.

TH TS Thực từ Montreal, Canada, đến thăm Sydney, Australia. Từ trái, hàng đứng: TH TĐ Thanh, phu quân TH LTC Khanh, các TH Trương Ngọc Xuân, V Cổn, NK Mẫn, ĐK Quan, TS Thực, TD Thành, NX Thông, TB Lân; hàng ngồi: Các TH LTC Khanh, LTH Khanh, Trần Ngọc Dung (& con gái), nội tướng các TH TD Thành, NX Thông, NX Chăn, TB Lân.

Để cho bạn bè up to date được "dung nhan" của các vị này tôi sẽ bỏ thêm vào album của THDL Sydney vài tấm ảnh mới nhận được từ anh ĐK Quan chụp nhân bữa ăn trưa với TH TS Thực ngày 1 Jan 2005.

NC Thuần – 7 Jan 2005 :

Chị Châm Khanh thân, Hai ông Quan và Thực th́ ít khi nào tḥ tay vào keyboard để viết và gửi email liên lạc lắm. Ở bên này, khi nào cần liên lạc, ông Thực cứ nhấc cái phone là xong.

Cám ơn chị về mấy cái h́nh. Tôi đang lựa vài h́nh để kỳ tới xài cho bản tin 25, nhưng nhiều h́nh bị tối quá, khó mà in ra đen trắng cho rơ.

Tôi đă vào xem “vườn phong lan” của anh chị! Wow!!! Tôi không thể tin được là đó là một vườn hoa gia đ́nh, mà phải là một botanical garden, phải có nhiều người, nhiều th́ giờ, và cả nhiều tiền nữa mới gầy dựng và duy tŕ nổi. Quá nhiều loại lan lạ mà tôi chưa thấy bao giờ. Tên th́ bằng tên khoa học [tiếng La tinh?] thành ra tôi cũng mù tịt. Thôi th́ thưởng thức cái nét đẹp và lạ của hoa lan cũng được rồi. Tôi chú ư nhất là những cánh hoa nhỏ trong album Australia Nature.

Thăm anh chị và gia đ́nh. Cho tôi gửi lời hỏi thăm chị Huyền Khanh, người “trầm lặng” nhất.

 

Hoa Kỳ :

Nam Cali :

Đinh Công Nghĩa (Irvine, CA) – 20 Dec 2004 :

... Cả năm qua tui xấc bấc xang bang ở sở v́ tụi xếp lớn chơi nhau. Mà cơ khổ tụi nó thấy ḿnh dễ dăi theo kiểu “đâu chẳng là nhà” nên hễ chùa trống là tụi nó đẩy tui vô. Năm qua "mu" 3 lần. Mới làm quen với bổn đạo lại phải "mu". Đỡ là cùng 1 tầng lầu, chỉ việc bỏ chuông mơ kinh kệ vô xe đẩy đi. Nay cũng tạm yên. ... Gần cuối năm dương lịch xin báo cáo lai rai:

Mới đây "Ngài ngự" du Nam Cali. Anh chị em cỡ 30 mạng tới họp mặt ở nhà hàng. "Gà cồ" sắp tui ngồi kế bên Ngài. Ngài nhắc việc VC phá tiêu CQ mà nét mặt buồn xo. TQ Đoạt lặn cả năm cũng trồi lên tới dự : Thưa Thầy mạnh? ... TT Long th́ vừa bước vô là khoanh tay cúi đầu "Dạ Thưa Thầy" lia lịa làm tui ngậm ngùi nhớ hồi học lớp Đồng Ấu thuở xưa. TT Tính bô bô kể chuyện bên Tây ... Anh em cười vui vẻ. Tội nghiệp NV Mănh chống gậy rán sức lết chậm chậm cùng bà xă tới. Gà cồ xếp vả ngồi kế bên tui [để động viên tinh thần?] rồi "cục tác" lia lịa: Thằng M. nầy chắc đă bắn hết đạn nên mới như vậy. NVM miệng méo xệt mà cười rất vui, rán hết sức dơ tay lên chào anh chị em ở các bàn kia. Tui chọc có rán th́ rán hết sức đưa trọn bàn tay, chớ chỉ dơ 1 ngón trỏ lên là kỳ lắm nghe cha! Lát sau gần văn hát Gà cồ tới cục tác: "Thằng M. có mấy chuyện hên: có thêm cháu, có thêm xe [BMW trúng số ở Casino], có thêm tiền già, có thêm ... bệnh nặng mà không chết, nên Tất niên năm nay nó muốn làm tại nhà nó ..." Anh em hoan nghinh quá cỡ: Cuối năm sẽ có 1 màn náo nhiệt nữa. Tui sẽ báo cáo thêm. ..

Lư Khải Minh (Anaheim, CA) – 30 Apr 2005 :

... Xin cùng chia sẻ h́nh ảnh vợ chồng Vơ Văn Hoàng từ Pháp đến viếng Nam Cali tại nhà hàng kiểu Tây: La Veranda tại Westminster, thành phố nổi tiếng của người Việt tỵ nạn, đêm 04-29-2005.

Anh Hoàng đă đem theo chai rượu Tây, để mọi người thưởng thức và cùng nâng ly, rượu ngon thiệt, nhưng có tên hơi khó nghe nếu đọc theo tiếng Việt, đó là MUSCAT.

Vơ Văn Hoàng (Aix-en-Provence, France) – 4 Jul 2005 :

... Chuyện vui THDL cuối tuần... Không hẹn mà gặp...

Hai cặp TH VV Hoàng và PL Thượng không hẹn mà gặp tại một đám cưới ở Nam Cali.

Sau buổi hội ngộ tại nhà hàng Véranda vùng Bolsa, Cali, với một số THDL tại Little Saigon, chúng tôi có hẹn với anh chị PL Thượng, bạn học cũ, rảnh rang rủ nhau đi ăn chơi... Một tối, vợ chồng chúng tôi có bạn bè mời ăn ḅ bảy món ở quán Thiên an, vào đến nơi, không hẹn mà gặp hai vợ chồng PL Thượng cùng đi ăn với bạn bè, và ngồi kế bàn bên chúng tôi...

Tối ấy, Thượng có nói là ngày mai thứ bảy, tụi tao đi ăn đám cưới ở Bolsa, tôi cũng nói với Thượng là: tối mai tao cũng đi ăn đám cưới nữa, mỗi đứa đều rất tiếc ngày ấy không rảnh đi chơi chung...

Hai cặp TH VV Hoàng và PL Thượng không hẹn mà gặp tại một đám cưới ở Nam Cali.

Tối hôm sau thứ bảy, vợ chồng tôi đang chuyện tṛ trước nhà hàng đám cưới, th́ hai vợ chồng Thượng, mặc đồ lớn đi vào, tôi ngạc nhiên hỏi, tụi mày đi đâu vậy, Thượng trả lời, tụi tao đi ăn đám cưới con trai bạn tao, vậy mày, Hoàng, mày đi đâu đây? Hay là đi ăn đám cưới ai vậy; tôi cười, trả lời tụi tao đi ăn đám cưới cháu gái tao... Vậy hả, bốn đứa ḿnh không hẹn mà gặp, rồi cũng đi ăn đám cưới chung... kỳ này ngồi hai bàn đối diện v́ Thượng đi đàng trai, c̣n tôi đi bên đàng gái...

Tức cười ghê, Little Saigon, thật đúng là Sài g̣n Nhỏ, đi đâu cũng gặp nhau, thật là vui như hồi xưa ở Sài g̣n... cuối tuần...

Bắc Cali:

NT Dũng – 15 Dec 2004 :

... Sáng nay tôi được một số anh chị cho biết đă nhận được Bản tin 24. Đồng thời cũng phát giác một lỗi lầm lớn, lẽ ra có thể tránh được, do sơ sót của tôi trong lúc làm layout và viết chú thích trang h́nh ảnh. Đó là tấm h́nh số 9, trang 85. Chú thích ghi tên người trong h́nh là thân hữu Trần Hữu Chí (ngồi bên trái) và nội tướng (tận cùng bên mặt). Đúng ra đó là thân hữu Nguyễn Thanh Ngọc và nội tướng.

Thành thật xin lỗi anh chị Nguyễn Thanh Ngọc, anh Trần Hữu Chí và quư thân hữu...

NG Hùng – 26 Sep 2005 : Hội Liếm Tem (phần báo cáo)

Kể từ ngày "Hội Liếm Tem" được "đăng kư" với đầy đủ cương lĩnh cũng như chương tŕnh hành động đến nay, ông "Chủ tịch" Dũng nhà tôi luôn tỏ ra hăng say trong công tác quảng bá Hội tới bàn dân thiên hạ. Ông đă tốn biết bao nhiêu nước bọt quư báu cho công tác ấy. Sự cố gắng của ông trong suốt năm qua, kể cả lúc trong bóng tối lẫn ngoài ánh sáng, Hội đă đạt được một số thành quả tốt đẹp không ngờ, nhất là trong lănh vực kết nạp thành viên.

Với số thành viên "đông đảo" như thế, việc đầu tiên của Hội là cần phải mở ngay một Đại hội khoáng đại để "bầu bán" nghiêm túc cho số thành viên này vào những chức vụ điều hành quan trọng. Và để cho cuộc bầu bán được công minh, ông Chủ tịch đề nghị cần có một quan sát viên để theo dơi lẫn kiểm phiếu hầu tránh sự gian lận nếu có. Người được chọn đó là tôi, không thuộc thành viên của Hội.

Cuộc bầu bán tương đối được diễn ra nhanh chóng và tốt đẹp. Nhanh chóng hơn dự kiến, nên c̣n nhiều th́ giờ để toàn thể thành viên "chức sắc" kéo nhau ra tiệm phở gần đó ăn mừng. Những tô phở nóng bốc khói được bưng ra với nào là giá sống giá chín, hành trần, mỡ béo, lại cả "xí quách" lẫn bia chai, cà phê, thuốc lá. Sau màn "x́ xụp, hít hà" là những lời chúc tụng vang lên và cùng "hạ quyết tâm" đưa Hội lên đài vinh quang.

Cũng kể từ hôm đó, chuơng tŕnh hành động của Hội được đưa vào thực tiễn. Việc "trước mắt" là giải quyết cấp thời số báo THĐL số 24 của năm 2004. Số lượng báo to lớn được chở từ nhà in về nhà ông Chủ tịch. Tiếng chuông đồng hồ điểm vang. Giờ hành động đă đến. Hệ thống làm việc dây chuyền được bắt đầu với sự phân công rơ rệt :

Ông Tổng thư kư có nhiệm vụ cho báo vào phong b́. Tôi, cố phấn đấu để trở thành hội viên chính thức, có nhiệm vụ thè lưỡi thật dài ra để cung cấp nước bọt. Ông Chủ tịch và Phó Chủ tịch có nhiệm vụ quệt tem vào lưỡi của tôi cho dính rồi dán vào phong b́.


“Ban điều hành hội liếm tem”: NG Hùng, NS Chính, NT Dũng, HG Thụy.

Công việc cứ tưởng như trôi chảy cho đến khi công tác hoàn tất, nhưng không ngờ, sau ít phút làm việc, có một trục trặc nho nhỏ: tem không dính v́ chiếc lưỡi kia đă cạn khô nước bọt mất rồi. Để "xử lư sự cố", một sáng kiến được đề xuất: thay phiên nhau thè lưỡi.

Cái ngày hôm ấy, ngày 12 tháng 12 năm 2004, một ngày đầy mưa giông và gió lạnh, đống báo đă được hoàn tất với 4 cái lưỡi của 4 vị thành viên cũng dài ra, u ơ, ấp úng. Tôi nghĩ bụng Hội Liếm Tem này có đánh rơi rớt mất chữ " T " vào lúc này th́ 4 cái lưỡi kia cũng trở thành vô dụng. Đáng khen thay và cũng đáng chê thay !!! Khen v́ Hội đă hoàn thành công tác liếm tem một cách hoàn hảo, chê v́ những cái lưỡi của Hội quá yếu, vừa yếu lại vừa mềm.

Sau khi công tác hoàn tất, ông Chủ tịch cho mở cuộc họp báo, chụp h́nh lưu niệm. Ngôi thứ được phân định rơ ràng : ông Chủ tịch ngồi trên ghế, hai ông chức sắc kế tiếp ngồi dưới đất, c̣n tôi th́ quỳ (xin xem h́nh chụp). Cũng may nếu tôi là "cô láng giềng" của ông Hoàng Quư th́ ông Chủ tịch đă bắt tôi quỳ hai gối chống hai tay (thủ thế ḅ của quân trường Thủ đức ngày nào) cho đúng lễ nghi quân cách rồi.

Tôi cũng phải bật mí những chuyện bên lề ở hậu trường của Hội trong ngày hôm đó một tư. Các vị phu nhân cuả "Tứ đại tài tử" (chữ của nhà thơ Sương Lam) cộng thêm chị Chân (em gái anh Thụy) đến yểm trợ th́ thầm "làm th́ ít mà ăn th́ nhiều". Quả thực, tính đi tính lại, có vài ba tiếng đông hồ, ba bữa ăn đă được dọn ra, nào là bữa ăn đầu với thực đơn ăn sáng, nào là bữa ăn giữa với thực đơn ăn trưa, rồi bữa ăn sau cùng với thực đơn ăn tối. Lần sau tôi đề nghị các chị cứ dồn thực đơn cả ba bữa ấy vào làm một, nghĩa là vừa uống cà phê vừa thưởng thức món bún thang có vị mắm tôm mặn mà. Hầu một lần cho khỏe và cho đỡ tức. Tức v́ cái ông Chính nhà tôi cứ nhất định đ̣i có vị cà cuống nguyên chất thứ thật cho món bún thang do chị Chủ tịch "chiêu đăi". Đào đâu ra nó ông Chính ơi, có họa chăng là cà cuống hoá học, là đồ giả th́ tha hồ ông húp.

Vài hàng tóm tắt "báo cáo" với các anh chị THĐL xa gần về cái Hội Liếm Tem như thế, nhân sáng nay được đọc bản tin và h́nh ảnh của ông Chủ Tịch phổ biến ra ngoài công chúng, chắc không ngoài mục đích “Người” muốn tuyển mộ thêm hội viên cho công tác năm tới, năm 2005. Nếu vậy xin các anh chị nhào vô.
 

Quê Nhà :

Sài G̣n :

NVN, Sài g̣n, Việt nam) – 8 Jan 2005 :

... Buổi gặp mặt với ĐN Hùng rất vui. Anh em nhắc nhiều đến kỷ niệm xưa và có cảm tưởng không đủ thời gian để tṛ chuyện. Trong 1 email gởi cho ĐN Hùng cách đây hơn 1 năm tôi có nói đùa với Hùng: nếu có về VN th́ về sớm đi chớ về trễ quá không biết có c̣n ai để gặp không! Thế mà Hùng làm được, gặp lại anh em sau 1 chuyến du ngoạn ra miền Trung, Bắc. Không biết trong h́nh chụp, anh có nhận ra mọi người không? Kỳ này có khác lần trước (gặp LT Tuyển): có thêm NB Trắc, NT Kiệt (hotline), NT Huỳnh (hoạ viên Khu Đồ Án) nhưng thiếu BV Thành, HN Lân, NThị Sang. Sau đó, Hùng có gặp riêng các anh HN Lân, BV Nhân, BV Thành.

... Ngày 20-11-2004 vừa qua, tôi có dự ngày kỷ niệm Nhà Giáo (hàng năm) ở Khoa Điện & Điện tử, Trường Bách khoa, tức Trường CĐĐH cũ, gặp các thầy Cường, NDT Lương,...

ĐC Nghĩa – 14 Mar 2005 :

... Hơn 20 năm mới về tận quê cũ nh́n không ra. Con đường đất và mấy cây cầu ván từ chợ xuống quê xưa kia vừa đủ rộng để chạy xe 2 bánh, trời mưa chỉ có nước đi bộ mà bị bùn trơn té lên té xuống, nay tráng nhựa cầu xi măng xe hơi chạy tới tận nhà. Điện trung thế hạ thế, điện thoại kéo ngang trước cửa. Nh́n trụ 230kV (?) cao ngất vượt sông gần nhà mà tưởng như chiêm bao.

Chuyến về quê thăm bà má 90 tuổi, trở lên Sài g̣n t́nh cờ trùng hợp với Thầy HTP dự họp mặt THDL Úc châu, lần đầu tiên về VN nên có mấy h́nh ké trong album do TCN gởi...

Xin có phóng sự tóm tắt như sau:

Hơn hai tiếng trước giờ máy bay đáp xuống, Ông Bà "Phúc c̣i" lái xe chở tụi nầy đi loanh quanh gần khu chợ (Bà Chiểu ?) để mua bông. Cha Phúc cứ ngừng xe ḍm vô mấy tiệm bông ... cườm của nhà đ̣n (!) để kiếm bông tươi nhưng không có. Trời nóng và ẩm như ḷ tắm hơi mà cái xe thổ tả dở chứng rên siết như heo bị thọc huyết làm cả đám lên ruột, không biết lành dữ thế nào. Cuối cùng cũng gặp được tiệm toàn bông tươi. Cha Phúc th́ dở cốp xe xin xô nước để tạt vô dây cua roa bị tuột. Bà Phúc cùng vợ chồng tui đi tới tiệm bông. Bà Phúc hỏi nên mua giỏ hay mua bó. Tui cười nếu để tặng cháu ngoan "Bác Hồ" (Tấn Phát) th́ mua giỏ, c̣n  tặng  "Bác"  th́ mua

TH HT Phát lần đầu trở về tại phi cảng Tân sơn nhứt, Sài g̣n. Các bạn cũ ra đón, từ trái: ĐC Nghĩa, TT Thiệt, Quan Văn Năm, Nguyễn Văn Sào, Trần Long Thạch, NH Phúc, HT Phát, NM Bàng, LV Phúc, NL Phú, NX Hưởng, Phạm Ngọc Thức, Trần Thị Thiện Tâm.

bó. Rốt cuộc chiếc xe sau khi tắm mát, ngoan ngoản chở tụi nầy cùng bó hoa để "cung nghinh Hoàng thượng hồi loan".

Đám rước khoảng mấy chục mạng nhưng cận thần cỡ Vưu Hồn Bí Trọng chỉ có ông NT Ngọc mà thôi... Máy bay đáp trễ 1 tiếng, sau đó chờ thêm nửa tiếng cũng không thấy Ngài Ngự đâu, mới phái NM Bàng xin giấy đặc biệt ḷn vô "hậu môn" (back door) kiếm. Ngoài nầy anh em bàn chắc có "vấn đề". TT Thiệt láp nháp: Để lát nữa Ổng ra tao "mẹt cờ rơ đi" như thời xưa Ổng phang tụi ḿnh... Cả đám cười nghiêng ngửa.

Cuối cùng Ngài Ngự ngâm trong đó đă rồi cũng phải ra. Ngài ôm hun quần thần mà nước mắt rưng rưng... Sau khi phân phối chương tŕnh ngự du, Thầy tṛ hàn huyên tâm sự khóc cười ... Chụp h́nh lia lịa xong th́ chia tay hẹn Chủ nhựt tới Khu Du lịch B́nh quới nhậu.

Trưa Chủ nhựt Ông Bà "Phúc c̣i" lại đến chở tụi nầy xuống B́nh quới. Vô Khu Du lịch thấy quá sang, có xe thổ mộ kiểu Hoàng gia Anh và xe điện đưa rước từ băi đậu tới chỗ họp mặt xa cỡ nửa cây số. Tụi tui không biết có vụ "Long xa Phụng tán" nầy nên vừa cuốc bộ vừa hỏi thăm, rốt cuộc cũng t́m được chỗ. Anh em tới rất đông, cỡ 5, 6 chục...

Buổi họp có các màn rất cảm động là Thầy Phát nhắc việc anh em đi đón tại phi trường đông đảo. Nói tới đây quá xúc động ổng khóc mếu máo làm cả đám, nhứt là mấy bà phụ nữ đều khóc mướt.

Các bạn cũ ở VN họp mặt chào đón TH HT Phát tại nhà hàng B́nh quới, Sài g̣n: Từ trái: Trần Văn Liên, NM Bàng, Trần An Nhàn, HT Phát, NV Di, Vơ Văn Nhung, ĐP Viễn, TT Thiệt, Nguyễn Chí Nguyện, Trần Văn Tài, Lê Ngô Hữu Thiện Tâm

Thầy VV Nhung tay run run mở cái túi đựng cây gậy xếp cho anh em coi, vừa cảm động nói: B́nh thường Thầy phải chống cây gậy nầy mới đi được. Hôm nay họp mặt với mấy Thầy TA Nhàn, HT Phát, cùng gặp lại các học tṛ cũ vui quá nên năy giờ đi đứng khỏe mạnh không cần gậy nữa. Thầy giao chai rượu "xịn" cho 1 tay học tṛ đi mời từng bàn.

Thầy TA Nhàn tuy ốm mà rất khỏe, cặp nách chai rượu tự chế từ nấm Linh Chi và chuối khô, tay cầm ly đến từng bàn mời học tṛ nhấm nháp. Tui nốc 1 cái khen ngon quá làm Thầy mời thêm. Hỏi tới vụ rượu đậu nành và biogas thuở xưa Thầy ngạc nhiên cảm động là học tṛ c̣n nhớ kỷ niệm cũ khi Thầy ghé Xí nghiệp XDĐ ở gần chợ Sài g̣n.

C̣n phần Thầy LK Huề, khi tới, đ̣i chạy xe Lam thổ tả để kiếm nơi họp mặt bị đám bảo vệ đuổi như đuổi tà. May gặp NX Hưởng can thiệp nên ổng mới được chạy xe thẳng vô chỗ họp. Bị trễ cả tiếng không ai đón, tới nơi th́ tiệc gần tàn, phần bị đám bảo vệ cho là ổng khùng, nên coi bộ ông Thầy giận lắm muốn trở về liền. Lại có màn khuyên can... H́nh như ổng không ăn uống chi hết [chắc tại ăn chay?] Tui có hỏi th́ anh em cho biết ông Thầy sống hẩm hiu. NV Ngọc nói mỗi Tết đem quà THDL tới ổng rất mừng...

Chừng mười mấy phút sau ông thầy Huề lẳng lặng ra về, tui giựt ḿnh rượt theo xe réo ổng chờ nói chuyện riêng 1 chút. Hai Thầy tṛ đi chầm chậm, nhắc chuyện "đạo đời" thuở xưa th́ lần lần ổng nhớ ra...

Buổi chiều tui và bà xă rán nhín chút th́ giờ tới nhà Ngô V Hải ở Ngă tư Hàng Xanh dự họp mặt (hàng tuần) của đám Dẫn Biến Điện cũ do... QV Năm làm chủ xị. (Lúc đón Ngài Ngự tại phi trường anh em bô bô: Ê thằng 5! Mới đẻ ra đă làm "quan " rồi nên lát nữa phải đại diện đám "dân giă" tới cung nghinh Hoàng Thượng!) Ông "quan 5" nầy có cảm t́nh đặc biệt với Dẫn Biến Điện nên luôn luôn tham dự các buổi họp mặt hàng tuần. Anh em tay bắt mặt mừng mạnh ai nấy nói. LV Trợ thỉnh thoảng lại ôm tui hun lia chia làm ḿnh vừa tức cười vừa cảm động. Anh em cho biết việc điều hành đều là remote control từ computer, c̣n Pḥng Điều hành Saigon Sub (thấy trong h́nh) bây giờ là "Nhà Truyền Thống" giữ ǵn y như trước. Các giấy tờ tui kư hồi xưa cũng được giữ nguyên để làm kỷ niệm.

Trong Cư xá th́ đám có nhà trệt là "ngon" nhứt. Trong khuôn viên đất từng nhà mà hồi xưa ông Trưởng Cư xá Biến điện HVP không cho làm hàng rào và trồng cây ăn trái th́ nay gia chủ tha hồ cất thêm. Đám Dẫn Biến điện có LV Trợ vẫn ở Cư xá, nhà cũ như hồi sơ khai mới vô làm Biến điện. Vả cho biết đă cất thêm 2 cái nhà kế bên cho con cái! Đám ở trên lầu ... th́ đành chịu trận, không giành dân lấn đất được. Lai rai từ 6 tới 7 giờ tối chia tay. Tui xuống Sài g̣n có chút việc xong trở về chổ ở chuẩn bị khăn gói bay về Mỹ lúc 4 giờ sáng hôm sau.

Vậy là xong 1 chuyến thăm quê hương cùng bà con bạn bè đầy cảm động.

ĐC Nghĩa – 28 Mar 2005 :

... Cảm giác sau chuyến "đi" là vui buồn lẫn lộn. Cái vui đă kể rồi. C̣n cái buồn th́ thật thấm thía. Đất mẹ VN bị con cái thi đua "làm thịt" tận t́nh. Ghé Thủ thiêm thăm bà con, nghe nói đất lúc giải tỏa bồi thường cỡ vài chục đô 1 mét vuông, sau đó th́ cá mập đầu nậu có vây cánh phân lô, có chỗ lên tới 2, 3 ngàn đô 1 mét . C̣n nghe là đám tỷ tỷ phú "rửa tiền" (tẩu tán tiền mặt vàng bạc phi pháp) nên giá cao mấy cũng có người mua. Xứ ḿnh có lẽ chưa lúc nào có rất nhiều nhà giàu mới ghê gớm như vậy: "Người người thi đua, nhà nhà thi đua" ... làm thịt bà mẹ VN!

Nhàl ầu mọc lên như nấm. Xe cộ đông nghẹt không đủ đường chạy, không khí quá ô nhiễm. Bữa đi xe từ Sài g̣n về quê nhiều lúc muốn đứng tim. Nếu ở Mỹ th́ ít nhứt cũng có vài ba thằng xe gắn máy bị đụng chết. Mà tụi nó né hay thiệt. Đâm đầu vô xe hơi theo kiểu tự vận thấy xe hơi không nhường nó lách chữ U quay lại tức khắc, y như cảnh rượt đuổi trong phim trinh thám! Nghe mấy người làm ở bệnh viện nói cỡ 7, 80% bệnh nhân nằm trong đó là tai nạn giao thông!

Về tới nhà quê thấy bùi ngùi. Sau hơn 20 năm hầu hết bà con lối xóm lúc trước đều qua đời, con cháu không sống nổi phải ra chợ làm ăn nghề khác. Tui nghiệm thấy h́nh như đa số dân làm nghề nông ở các xứ đều không khá được.

Con sông trước nhà không c̣n mấy chiếc thuyền câu hay ghe chài lưới v́... vắng bóng cá tôm. Các thứ nầy giờ được nuôi trong hầm bằng thức ăn gia súc. Những vườn cam quít sum sê thuở xưa không c̣n. Tới Tết các "cựu chủ vườn cam quít" đành thưởng Xuân với quít cam Trung quốc! Đất đai cằn cỗi, nay thế bằng các hàng xoài. Ngộ nghĩnh 1 điều là gần tới mùa các ông bà lái đi mua "xoài lá" tức là coi lá xoài để đoán cây sẽ ra bông trái nhiều ít rồi hiến giá! Sau đó họ cất cḥi mướn người ở săn sóc, canh giữ ăn trộm cho tới lúc hái xong. Có khi v́ muốn nhiều trái nên tưới phân quá lố chết cây, hoặc tới mùa sau cây nghỉ v́ đă sản xuất quá sức. Gặp mấy trường hợp nầy chủ vườn phải chịu thiệt hại...

Có 1 điều nữa tui không ngờ là các chùa tui đi qua đều xây lại đồ sộ và giàu có. Ở quê tui cái chùa vắng vẻ thơ mộng gần nhà thuở xưa đám học tṛ trung học nhà quê tụi tui hay lui tới, coi như chùa Long Giáng trong Hồn Bướm Mơ Tiên, nay cũng có "bề thế" gần như chùa thành thị. Nghe nói các Phật tử "Việt kiều" đă phát tâm t́m các chùa hẻo lánh nghèo để trùng tu nên mới được như vậy. Cũng nghe nói là các "nhà giàu mới" đóng góp không nhỏ trong các việc nầy. Rất mong là dầu tḥ tay nầy tóm thâu, tay kia bỏ ra "cúng dường" để được phước báu, cuối cùng rồi cũng phải thức tỉnh:

Tranh giành trục lợi có thôi đâu
Dậy sớm nằm khuya bó buộc nhau
Cỡi chú lừa gầy thèm ngựa tốt
Làm quan Tể tướng muốn Vương Hầu
Chỉ v́ cơm áo mà lao khổ
Chẳng sợ Diêm vương tới bắt mau
Cắm cúi làm giàu cho cháu chắt
Có ai tỉnh giấc biết quay đầu?

NVN – 24 Mar 2005 :

... Đúng là tôi có hướng dẫn các vị về hưu đi thăm trụ sở Cty tôi đang làm [Cty Truyền tải Điện 4, hậu thân của Sở Truyền tải Điện thuộc Cty Điện lực 2 (Miền Nam), cũng là hậu thân của Nha CVPP/ CDV cũ]. Đây là trụ sở mới xây xong năm 2002 thay thế trụ sở cũ nguyên là trụ sở của Trung tâm Điều hợp Điện năng cũ; trụ sở cũ phải phá bỏ để dành chỗ mở rộng trạm Saigon cũ (thành trạm Thủ đức mới hiện nay), ṭa nhà mới cách ṭa nhà cũ khoảng 15 mét và tịnh tiến về hướng xa lộ. Ngoài ra, trạm Thủ đức cũng được mở rộng hướng về phía Kho Thủ đức. Các thiết bị cũ của trạm Saigon được tháo gỡ và thay hoàn toàn bằng thiết bị mới, kể cả phần điều khiển (dùng computer). Do đó, pḥng điều hành cũ không c̣n dùng nữa, đang được sửa chữa thành pḥng truyền thống. Tạm thời các hiện vật cũ của các thời kỳ được lưu giữ ở 1 pḥng khác (nơi "cụ Sáu" có đến xem và chụp h́nh) trong trụ sở và sẽ dời qua pḥng truyền thống chính thức.

Đoàn có đến thăm pḥng điều hành cũ trạm Saigon. Khu vực cubicle 11kV hệ thống máy bù (synchronous condensers) đă được tháo gỡ hết để làm văn pḥng, chỉ c̣n 2 máy nằm đó làm “chứng nhân lịch sử”; sau khi đă được khôi phục xong vào năm 1978, các máy này đă được huy động thường xuyên cho đến khi “hoàn thành nhiệm vụ lịch sử” vào năm 2003. Bác ĐP Viễn cũng được thấy khu vực trước đây là pḥng “Phối trí”, nơi có nhiều kỷ niệm của Khối Phối trí...

Đoàn cũng đến thăm trạm Thủ đức mới (điều khiển bằng computer), có chụp h́nh trên băi cỏ và trong pḥng điều khiển (có h́nh cụ Sáu đang nghe 1 điều hành viên giới thiệu)...

NVN – 26 Mar 2005 :

... Trong lúc các vị ôn lại kỷ niệm ở công trường máy bù th́ tôi kể chuyện đi Đa nhim: Trong lúc Nha CVPP, và rồi Sở Truyền tải điện, lo khôi phục 2 máy bù th́ Nhà máy Đa nhim lo sửa chữa trục máy phát điện, thay gầu bị nứt của mấy tổ máy thủy điện. Tôi được trưng dụng đi Đa nhim tháng 2/1977 làm phiên dịch kỹ thuật và đây là lần đầu tiên đụng tới máy phát điện và các vấn đề cơ khí. Làm việc với anh em nhà máy và kỹ sư Nhật, học được nhiều điều hay, mới lạ. Vào thời kỳ này c̣n ăn bo bo thoải mái, nhiều người bị đau bao tử chớ tôi th́ vẫn tỉnh bơ. Có thể các cụ không tin chớ “máy nghiền” của tôi hết xẩy; từ nhỏ đến giờ chưa bao giờ phải trung/ đại tu cả, chưa bao giờ gặp sự cố “máy nghiền"... Do đó, tôi chả ngán mấy đám bo bo mặc dù ăn chán ngắt. Đến tháng 6/1977 được về Sài g̣n luôn, mừng hết lớn! Và rồi phải đến trạm Saigon làm quen với máy bù để viết quy tŕnh v́ máy bù khôi phục sắp xong. Thế là gặp bác Hải “đen” trưởng trạm Saigon và bác NN Hồ nhà ta. Phải công nhận bác Hồ này rất lư tưởng, bỏ hết công việc nhà, ăn ngủ suốt ngày tháng tại công trường, dốc hết tâm huyết vào công việc. Có1-2 lần, tôi phải ngủ đêm tại PĐH trạm Saigon để t́m hiểu máy bù, bác NN Hồ nhà ta suốt ngày bận bịu với công việc đến buổi tối giúp tôi t́m hiểu, vừa nói vừa ngủ gật, do quá mệt và thiếu ngủ!

Sau bao ngày cực khổ, cuối cùng công tác khôi phục 2 máy bù cũng xong, đến giai đoạn chạy thử rồi hoà thử. Các cụ Truỳ, Khanh,... có nhớ LQ Phùng biệt danh là anh “Hai Ho” v́ hay hút thuốc lá và “ho sù sụ”, anh NV Hai (hay đội mũ nồi) với cái máy thử chiều quay (anh em gọi giỡn là máy quay kẹo kéo),VT Viên trong các buổi thí nghiệm ḥa thử máy bù? Mấy lần đầu ḥa thử không thành công rồi cứ họp hội đồng nghiệm thu, sửa đổi thiết kế, rồi thử lại; cuối cùng cũng thành công. Chỉ có điều mỗi lần ḥa vào lưới là có 1 tiếng ầm; các cụ Phối trí ban đầu hơi hoảng rồi sau cũng quen...

Nguyễn Thạch Cường (Houston, TX) – 27 Mar, 2005 :

Các bác, ... Thực sự là em cũng không nhớ rơ lắm v́ trong thời gian này Bác "Chín Ḷ" [HV Thiết] bị trưng dụng đi làm cố vấn đồ án cho bên công tác khôi phục đường dây Đa nhim. Lại là lúc chị Thể Vân sinh cháu trai đầu ḷng, nên em vô gặp anh Thành xin đi cùng để lót ổ cho Bác ấy dễ "chuồn". V́ quá bận rộn phải chạy lên Trang bị tham khảo và mượn họa đồ các loại tháp sắt của Nhật, để lại trong khoảng thời gian quá gấp nên không để ư lắm. Tuy nhiên mỗi ngày vào Bà quẹo cũng thấy thấp thoáng hai chị Hà và Sương, nhưng trong đầu lúc đó chỉ nghĩ là các chị lên công tác như mọi khi thôi, nên không tiện hỏi. Sau đó là biến dạng lên công trường, cho đến ngày về lại BQ, th́ cũng chính là thời gian công trường đại tu Máy Bù đồng bộ mở, v́ đường dây 230kV đă hoàn tất [Cụ Lễ nhà ḿnh kẹt lại đóng chốt Bảo lộc, Bác Chín th́ về bên anh Thạch lo phần bảo tŕ 230 kV], c̣n thân em th́ Bác Hồ kéo cổ lên... sơn "mả Đạm Tiên", nên ít có cơ hội chuyện tṛ với các chị. Thỉnh thoảng chị Hà hay chị Sương có ghé Máy bù ngồi tán gẫu một chút là thăng. Chỉ có các Cụ ở lại Bà quẹo sau ngày xong Máy bù mới rơ t́nh h́nh , c̣n đám tụi em lại lếch thếch kéo lên nhập bọn với Đồ án Trang bị để thành lập Phân viện Thiết kế. Các Cụ có thấy h́nh dáng nàng Kiều thời đại qua em chưa?

... Anh Hồ từ giă vũ khí từ khuya rồi, bây giờ "cụ Lang" phải làm đầu tầu Máy bù bác ạ! Vả lại khi xưa chuyên trị mạch điều khiển [control], mà giờ đây nói chuyện mắm với muối th́ nghe không ổn chút nào Bác nhỉ? Máy bù không có mạch chính này th́ cũng trở thành... "bù trớt". Cho dù bó cable ngầm của bác Trùy từ bên trong phóng ra, rồi leo lên đám giàn sắt trung gian của em, sau đó "cạp" vào lũ bar đồng cai Minh cuối cùng lại giao duyên với "em Reactor" [cũng chính lại của Nhạc Sĩ ] ngồi chồm hổm và ngất nghểu trên bệ béton cao cả thước, tác phẩm của hai bác Khuông Khánh, mà thiếu mạch của cụ ấy "vận hành" th́ em bé này đâu có "rên" lên v́ sướng được Bác nhỉ ? Em chỉ làm nhiệm vụ "đổ" mắm muối vô, để cụ Lang thêm phần hứng khởi mà động năo thôi...

Tiện đây em tặng các Bác tí nụ cười trong lúc ḿnh xa nhau nhé. Có lẽ câu chuyện này do Đại Ca hay Cụ Thượng kể cho em đă lâu rồi, "chắc chắn" chỉ một trong hai vị này thôi (trường phái văn chương "mượn miệng" ) .

Chuyện kể có một vị quan đốc khi nghe tin người bạn đồng môn năm xưa là Tu bíp chuyên môn về ngành tim rất nổi tiếng trong thành phố vừa mới giă từ cuộc đời, bèn gọi cậu trưởng nam đưa đi viếng tại nhà thiêu, và cũng là để tiễn bạn bước cuối ...

Tới nơi sau khi đại diện tôn giáo hoàn tất các thủ tục nghi lễ, một đại diện trong thân tộc người đă khuất tiến lên bấm nút để ḥm vị bác sĩ từ từ di chuyển vào, phía ngoài cửa ḷ thiêu được trang trí "ngoại thất" bằng h́nh ảnh một trái tim khổng lồ biểu tượng ngành chuyên môn của người quá cố, cũng từ từ hé mở theo một đường nứt kiểu Hoa vỡ như Tim... nát của TTKH (lại kèm chút rịt máu hồng hai bên), cứ thế là ḥm tiến sâu vào bên trong (được trang trí "nội thất" toàn một màu đỏ rực rỡ của lửa... địa ngục)!

Ông quan đốc nhà ta ngồi bên dưới thầm khâm phục, lăo bạn già chết rồi mà c̣n lăng mạn đến thế, nên cũng có ư thèm muốn "cọp dê" kiểu. Bèn ghé tai cậu trưởng nam :

- Này con, khi nào Bố ra đi th́ cũng làm như vậy cho ... đẹp mặt bố con nhé!

Cậu con trai sau một lúc ú ơ, lắc đầu đáp :

- Không được đâu bố ơi !

Quan đốc gắt nhặng :

- Tại sao lại không thế nào được? Bác ấy tu bíp th́ bố cũng quan đốc tờ chứ có kém vai vế ǵ hở?

Trưởng nam :

- Nhưng bác ấy chuyên môn ngành Tim, c̣n Bố th́ thuộc... Sản phụ khoa mà !!!

Ông Bố :

- Ờ nhỉ ! Tí chết ...

NVN – 5 Apr 2005 :

... Hồi xưa, phía sau toà nhà TTĐHĐN cũ là sân ngắt trạm Saigon, phía trước là đường ṿng cho xe hơi rồi đến hồ nước chứ không có đường đâm thẳng vào trụ sở TTĐHĐN (con đường từ cổng chính đi thẳng vào cặp hông ṭa nhà và quẹo ṿng mặt tiền ṭa nhà ṿng quanh hồ nước cũ qua ṭa nhà trạm Saigon đến kho rồi ra cổng chính trở lại). Hồ nước cũ khá dài đă bị phá bỏ khi xây ṭa nhà mới, thay bằng hồ mới nhỏ hơn và xoay 90 độ. Trạm Saigon bỏ nên PĐH cũng bỏ luôn và thành pḥng truyền thống. Trạm Thủ đức mới có PĐH mới khác, nằm tuốt phía gần Kho Thủ đức!

Trạm Hùng vương đă được bàn giao qua Cty Điện lực TP HCM rồi và các đường dây và trạm 66-110kV trong TPHCM đều được bàn giao đi không c̣n ở Cty TTĐ nữa (chỉ trừ 1 số trạm và đường dây 110kV trục, ở ngoài Sài g̣n vẫn c̣n thuộc Cty TTĐ). Cty TTĐ4 quản lư lưới điện 220kV trở lên và 1 phần đường trục 110kV. Trạm Hùng vương vẫn c̣n ở chỗ cũ nhưng đă thành 110kV; các máy ngắt, cầu dao cao thế ngoài trời được thay bằng loại Gas-Insulated (GIS) trong nhà rồi. Ở ngoài nh́n vào chỉ thấy "tḥi ra" mấy máy biến thế 110/15kV thôi. C̣n đường dây 66kV đă thành 110kV và 1 phần đă được thay bằng trụ bêtông 20 mét, c̣n 1 đoạn c̣n là trụ gỗ chắc rồi cũng sẽ phải thay bằng cáp ngầm 110kV chớ bây giờ trong thành phố không cho đi dây trần cao thế v́ không an toàn và không thẩm mỹ! ...

Lê Thân Châm Khanh (chuyển) – 9 Aug 2005 : Thư quê nhà

Kính thưa Cô,

Đêm hôm rồi con nằm mơ thấy Cô và Vân. Hai người đều rất ốm. Cô mặc bộ áo quần mầu xanh lục đậm. Vân không hỏi, không nói chỉ có Cô hỏi con: “Răng mi không viết thư cho Cô”. Lúc đó không biết con ăn ǵ mà đầy miệng nên chưa kịp trả lời, chỉ mới ngửng đầu lên thôi là Cô và Vân đă đi vào trong rồi. Giật ḿnh thức dậy mới biết ḿnh nằm mơ!

Mấy lâu nay, từ khi bắt đầu mùa mưa, là con lên ở chùa. Hôm qua trời nắng, con mới chạy về nhà, lau chùi dọn dẹp nhà cửa và ngủ một đêm ở nhà th́ đă mơ thấy Cô và Vân. Ngày hôm nay vẫn c̣n nắng ráo nên con ở nhà mở cửa, phơi hong đồ đạc, chứ mưa dột ngập nên nhà có mùi ẩm mốc. Khi nào mưa con mới lên chùa lại, tối nay con vẫn c̣n ngủ nhà và có thể con sẽ ra internet café để check e-mail. Con hay được e-mail của chị Huyền nên biết Cô vẫn khỏe, mỗi bữa Cô ăn được hai chén cơm và lên được hai kí làm con mừng và rất yên tâm v́ Cô khỏe, Cô vui là chị Huyền vui.

Từ rằm tháng tư đến rằm tháng bẩy các Sư thầy, Sư cô đều nhập hạ, chỉ ăn ngày một bữa và không ra khỏi chùa. Đây là thời gian thu hoạch thuốc Nam nên các thầy giáo, cô giáo đi chùa khá đông. Các cô phần lớn đều t́nh duyên lận đận hoặc chưa lần nào kết hôn, các cô bảo là các cô đi “ḅn phước”, chỉ có ḿnh con là đi chùa để tránh dột, tránh ngập mà thôi, nhưng không ai biết rơ điều này.

Sống ở chùa rất bận rộn nhưng đông nên cũng vui. Mỗi ngày bắt đầu từ bốn giờ sáng gọi là “đi công phu khuya”. Tụng kinh tức nhiên phải tụng thêm “chú Lăng Nghiêm”, đây là bài chú khó nhất, chả thế mà nhân gian có câu “Đi lính sợ cửa ải, vào sải sợ chú Lăng Nghiêm”. Hễ ai thuộc được chú Lăng Nghiêm là được cạo đầu, được xem là con nhà chùa, lên chức, khỏi phải làm “tiểu”. Chú này khó thuộc mà lại dễ quên, chỉ cần ba ngày không đọc là quên tuốt; thành ra con không thể nào trở thành “con nhà chùa” nổi. Đi công phu khuya mất khoảng một tiếng đồng hồ, sau đó là đi dọn dẹp (quét dọn, tưới cây) hoặc đi chuẩn bị bữa ăn sáng. Ăn sáng toàn những thứ Cô thích: khoai môn, khoai ḿ, khoai lang; có bữa ăn cháo hoặc bánh ḿ (nếu có ai đem cúng dường).

Đến bẩy giờ, nhóm nào đi hái thuốc, phơi thuốc, xắt thuốc, sao vàng khử thổ, ngâm nước gạo v.v... th́ đi lên núi, lên rẩy hoặc vào lán bào chế. Ban đầu con ở nhóm hái thuốc, nhưng leo núi có một lần là “khói bốc đỉnh đầu”, chưa kể chuyện hái lầm thuốc v́ chưa nhận dạng nổi, làm bao thuốc con hái phải đổ bỏ v́ không ai có công ngồi nhặt lại (thuốc đúng rất ít mà sai lại quá nhiều). Sau đó con chuyển qua tổ “chặt” thuốc, chỉ một ngày thôi là tay phồng mọng nước nên chẳng ai cho con sao thuốc sợ lai phỏng tay. Thế là con không c̣n ở tổ thuốc nữa mà vào bếp. Các thầy cô giáo đều ở trong tổ thuốc, dưới bếp toàn các bà nghèo khổ, lỡ dở t́nh duyên, nên túm được con để trút bỏ nỗi ḷng, than thân trách phận. Con nhờ học được tính dịu dàng, thông cảm, khoan dung của chị Huyền nên chịu khó lắng nghe và an ủi các bà, nhờ vậy mà những việc nặng được các bà làm hết cho. Gạo th́ vo từng thúng, dĩ nhiên là con bê không nổi rồi; c̣n cơm th́ không nấu trong nồi mà nấu bằng cái chảo to như nửa căn pḥng; xúc cơm th́ bằng cái xuổng xúc đất; củi đun mỗi cây to bằng cái cột nhà. Dĩ nhiên là bếp nóng hừng hực và khói mịt mù, con chịu không thấu, không thể nào chui đầu vào bếp nên con chỉ lang thang ra vườn hái rau cải, rau thơm; xuống ruộng, xuống hồ hái rau đắng, rau dút, bông súng… cũng may là không có đỉa. Rau nhiều lắm, đủ thứ rau chưa kể người ta c̣n đem cúng dường giá, măng, bí, bầu, bún, bánh hủ tíu … và trái cây, nhất là chuối. Ngày nào cũng có chuối, ăn không hết nên có người lấy chuối nuôi dấm, làm rượu chuối đem về nhà bỏ mối nữa đó. Giỏi dang th́ lên chùa cũng có thế có đường “làm kinh tế” vững vàng. Con th́ chịu thua thôi.

Trong chùa cũng là một xă hội thu nhỏ, cũng có quyền lực như một ông vua. Con biết rất nhiều mà có nằm mơ con cũng không tưởng tượng ra nổi. Có điều đây là nơi con trú thân cho qua mùa mưa nên con nhắm mắt làm ngơ.

Mười giờ con đi cúng ngọ, các sư thầy, sư cô chỉ ăn một bữa lúc mười một giờ, sau mười hai giờ th́ không ăn ǵ nữa. Nhà bếp và tổ làm thuốc th́ sinh hoạt khác. Buổi trưa chúng con được nghỉ một tiếng, sau đó chuẩn bị buổi chiều, bốn giờ chiều chúng con lại đi “công phu chiều”; năm giờ chiều chúng con đi ăn cơm tối. Sáu giờ rưỡi lại tụng kinh nhật tụng kèm theo kinh Địa tạng và nghe thuyết pháp đến tám giờ tối. Sau đó là thời gian rảnh rang nhất trong ngày để các bà túm lấy con mà kể lể khúc nôi. Mười giờ tối chùa tắt hết đèn và phải nằm im tiếng cho đến bốn giờ sáng hôm sau.

Cô xem con bận rộn như thế th́ đâu c̣n th́ giờ để suy nghĩ vẩn vơ hay buồn rầu nữa. Ở chùa mà đừng đi tu, đừng tranh dành quyền lợi, địa vị trong chùa th́ cũng vui lắm. Mấy bà được trút bỏ nỗi ḷng tâm sự, mấy bà cảm thấy nhẹ nhàng, giải thoát. Con bắt chước chị Huyền thông cảm, an ủi, sẻ chia nên trong bếp có ǵ ngon thường dành cho thầy trụ tŕ con cũng được các bà lén để dành cho chút ít. Việc nặng các bà làm hết, con chỉ chạy lăng xăng có mặt cho có lệ vậy thôi, chứ cầm cái xuổng con cầm c̣n không nổi th́ làm sao con leo lên bệ để xúc cơm chia được. Nồi canh nào cũng vừa to vừa cao không kém chỉ cần đưa mặt đến gần cũng đủ ngạt thở rồi v́ hơi bốc lên nghi ngút chứ nói chi đến chuyện tḥ tay vao múc canh chia. Vậy mà chẳng có ai phân b́ tị nạnh với con hết, trong khi các bà khác chỉ một câu nói thôi cũng bắt bẻ rồi gây lộn um sùm cả lên.

Ở chùa các bà ăn chay chỉ ba bữa thôi là đă thèm cỗ mặn hết sức. Thế là mỗi ngày con tả một món của chị Huyền nấu cho các bà nghe làm các bà tưởng đâu con rành nấu nướng và khéo lắm cứ đ̣i sau Vu lan (măn hạ) sẽ tụ tập lại để con biểu diễn cho các bà ăn thử làm con kiếm đường chạy muốn chết. Con có từng nấu bao giờ đâu, với lại các món của chị Huyền nấu “cao cấp” quá, tốn nhiều tiền lắm, nhỡ các bà ấy hùn tiền lại mà con nấu không xong th́ sao? Để khi nào Cô và chị Huyền về con phải tự tay nấu thử một lần từ A đến Z mới được.

Con cầu mong Cô vẫn khoẻ mạnh và an vui. Nhớ Cô và chị Huyền lắm. Trông Cô và chị Huyền về vô cùng. (Típ T.T)

Nhiều Thân Hữu