|
Tạp ghi lan man của Cậu Năm 17 Dec 2004 : Anh Th. thân, ... Đă nhận được bản tin sáng hôm nay, mới đọc thư từ liên lạc tới trang số 10 th́ vội mail cho anh ngay cho nó được nóng "sốt" Về cái h́nh "tam hoa, lục tử" th́ người chụp chính là tôi. H́nh chụp năm 1970 đúng như NV Ngọc nói, cái bảng và biểu đồ phía sau là do tôi làm trước khi NA Tuấn từ Nha Kỹ thuật (Trang bị cũ) về với A. TA Kiệt làm GĐ Nha Thương vụ. Những người đứng là Bửu Khuông sau về với A. NV Di ở T&D nay đang ở Canada, Khuông có phone cho tôi lúc mới qua và đă trên 15 năm rồi. Tôi không có tin tức ǵ của Khuông nhưng được biết cô cháu B Khuông nay đang ở dưới quận Cam và hay đi làm công quả ở một chùa dưới đó. Cô này là ... một trong ba chị em nổi tiếng ở Huế (Trà My - Nga My - Diệm My). Chị HTN Nga vợ TB Sách cũng hỏi tôi địa chỉ, phone của B Khuông để hỏi thăm tin tức chị Sang (cũng là THDL làm ở Điện toán, sau sang làm Thương vụ ở CVPP ...). Người kế tiếp là NT Chiếu, về T Vụ sau 9 tuần Thủ đức, NV Ngọc về T Vụ sau Chiếu và sau khi hoàn tất MS. Ngọc và tôi cùng tuổi và chỉ lớn hơn cô K. Nga trong h́nh mà thôi. Người kế là NA Tuấn về làm với A. Kiệt; người kế nữa là TB Sách như anh biết, người đứng bên mặt là Hứa Quang Liêm không có tin tức ǵ cả (Anh Liêm là cựu quân nhân HQ, sau 72 lại bị tái ngũ rồi ră đám nên lạc đàn. Người ngồi là Lê Thị Hiệp, kế là Trần Kim Nga và Đặng Thị Tuyết Mai. Nhắc lại người chụp h́nh là tôi và người không chịu chụp h́nh lúc đó là Nguyễn Thu Hương tức bà xă Chiếu bây giờ. Trong h́nh chụp Chiếu là Phụ tá Giám đốc cho A Kiệt và trước đó ở Nha Nghiên cứu Kế hoạch của Ông Huề Chiếu là Chánh sự vụ Sở Kế hoạch Chương tŕnh đồng lúc với NV Di và Trần Thế Mănh. Nha T Vụ lúc đó rất ít việc v́ Nha T Vụ được thành lập để chờ sáp nhập với Sài g̣n Điện lực Cty nên tất cả chỉ chơi và chờ... Xin tạm ngưng để đọc tiếp báo
của ḿnh... Bản tin THDL số 24 tháng
12/2004 trang 15 có h́nh ảnh TB Sách đứng thọc 2 tay trong túi quần...
tôi đố quí thân hữu là trụ sở điện lực đó ở đâu và tên là ǵ? Cái cây
sau lưng anh Sách là cây ǵ? Xin các anh chị cứ trả lời trên thdlgroup,
sau l tuần tôi sẽ giải đáp... một thời để nhớ hoặc một thời đă quên... Anh Th., Đọc trong thdl tôi
thấy mấy ông, mấy bà liên lạc với nhau bằng ám số... nào là T1-Z1, nào
là N1-Z1, nào là H2-T1, v.v... Thế lày nà thế lào?... vô trong "băng
đảng" này có phải làm lễ kết nạp không, xin anh cho tôi biết với, cái vụ
này cũng vui vui... Khi đưa câu đố đó lên thdlgroup tôi nghĩ chắc không có ai trả lời quá... may mà có anh Dzũng nên đời c̣n dễ thương... Tôi nhớ Anh Thuần và Anh Dzũng đều làm ở Nha Khai thác Địa phương và h́nh như chỉ có Anh Dzũng thường lên trụ sở này mà thôi... tôi nhớ như vậy. Bản tin THDL số 24 tháng 12 năm 2004 trang 15 có h́nh ảnh TB Sách đứng thọc tay chụp h́nh tại trụ sở điện lực có địa chỉ : Xă Phước long, Quận Thủ đức, đối diện Trạm biến điện Thủ đức, trụ sở này có tên nh́n từ ngoài xa lộ là: Nha Nghiên cứu Dự án, thuộc Điện lực Việt nam, tuy nhiên khi anh Sách đứng chụp h́nh th́ Nha Nghiên cứu Dự án đă đổi tên là Nha Nghiên cứu Kế hoạch, nhưng bảng tên chưa đổi. Thật t́nh tại trụ sở này có 4 đơn vị : - Nha NCKH chiếm dưới đất và lầu 1. - Tại lầu 1 có một phần của Toán Đường dây 230 kV do Nguyễn Đ́nh Bá phụ trách, có Đinh Văn Thọ, Vương Văn An, ... - Lầu 2 có Nha Trang bị do TA Kiệt làm Phó Giám đốc (không có GĐ) cùng rất nhiều anh tài trẻ. - Vẫn tại lầu 2 có Văn pḥng Ban Quản trị Đa nhim do Ông Văn Đ́nh Vinh phụ trách. Về cái cây sau lưng anh Sách th́ cây đó là cây trứng cá, mọc tự nhiên không ai trồng cả, tôi đă nh́n thấy nó mọc từ lúc rất nhỏ, chỉ cao độ 1 foot mà thôi, cây này mọc rất nhanh, to lớn có tàn, có trái và tôi thấy thỉnh thoảng có ông tài xế hái trái ăn chơi... Cây này mọc gần cái giếng bơm nước cho trụ sở sử dụng. Anh Dzũng đă trả lời và đố ngược lại cái xe màu trắng sau lưng anh Sách là xe hiệu ǵ th́ câu đố này khó quá... tuy nhiên tôi cũng xin trả lời : Nha NCKH không có xe nào màu trắng cả, xe Ông Huề Austin màu đen, xe A. Di, xe A. Chiếu là Toyota Corona Mark II màu xanh dương đậm, v.v... Nha TB có xe A. Kiệt là Toyota Mark II màu trắng, thêm một chiếc Chevrolet Corsica màu vàng nhạt mà thôi... Xe của Ông VĐ Vinh là Toyota Coronet màu cứt ngựa ... Cuối cùng tôi nghĩ chiếc xe này là của anh và như vậy th́ tôi chịu thua v́ tôi chỉ nh́n ra phần phía sau xe mà thôi. Năm 1969, trong lúc anh em phần đông nhập ngũ th́ Điện lực thay đổi tổ chức... Tự nhiên chúng tôi TB Sách, B Khuông, HQ Liêm và tôi được Sự vụ lệnh di tản chiến thuật về Hồng thập tự (lầu 3 cánh trái) mang theo vật dụng cá nhân tức là muốn lấy ǵ th́ lấy... Sự vụ lệnh do TA Kiệt kư. Anh Kiệt th́ tụi này không lạ nhưng hơi xa v́ đâu có tiếp xúc bao giờ... Lúc đó tôi nghĩ chắc A Kiệt có hội ư với A Chiếu v́ chỉ có Chiếu mới có ư này thôi... chứ A Kiệt th́ đâu có biết tụi này. Đúng như vậy, tụi tôi 4 đứa thành lập Nha mới đó là Nha Thương vụ ... Sau đó mấy hôm A Kiệt mới xuất đầu lộ diện và "tŕnh diện" tụi tôi... sau đó Chiếu... sau đó chị Mai... v.v... Tôi và Chiếu đă phụ giúp chị Mai sắp xếp chỗ ngồi và chị Mai đă phải la lên: "Đồ quỷ..."
Nha NCKH và Nha TB nhập lại thành Nha Kỹ thuật do Ông Huề làm Giám đốc
và chỉ một năm sau lại sáp nhập và sửa đổi thành Nha Trang bị do Anh
Thái Kế Khoa làm Giám đốc và từ đó tôi không biết ǵ nữa ... Cậu 5, Tôi vẫn “canh cánh bên ḷng” c̣n nợ cậu một cái thư chưa viết. ... Mục Tạp Ghi I-Meo trên bản tin THDL là một số các email mà một số
anh em bè bạn trao đổi qua lại cho vui. Tôi save những email có nhiều
chi tiết xây dựng, vui vẻ, dí dỏm, thân t́nh,... rồi gom lại thành một
mục cho bản tin. Tôi quan niệm và chủ trương bản tin THDL là các t́nh
thân đó chứ không phải là các áng văn chương tuyệt tác do các văn thi sĩ
sáng tác. Mà anh em điện lực ḿnh th́ có mấy ai “sáng tác” đâu? Tạp Ghi
I-Meo cũng như Thư Từ Liên Lạc và nhiều mục khác là những bài viết do
nhiều người viết, mà những người đó là bạn bè ḿnh, có chút t́nh thân
trong đó. Lúc đầu chỉ có 5-7 người, tôi định đề tên thật mỗi người,
nhưng sau anh em bàn lại, thôi để cho có tính cách vô tư và tập thể, nên
đề kư hiệu mỗi người. Coi như tuy là email thực do bạn A, B, C viết,
nhưng có thể coi như là ai viết cũng được, v́ là viết về những chuyện
chung, chung nhiều hay chung ít. Năm tới, coi chừng sẽ có thêm người
viết T6 [hiện giờ tới T5 rồi th́ phải] nữa đó. Chính tôi hiện giờ cũng
không nhớ T2,3,4,5 là ai, khi nào đọc vào bài Tạp Ghi th́ sẽ nhớ. Mà
thật sự cũng đâu cần biết và nhớ ai là ai làm chi, chỉ cần theo dơi, vui
cái vui chung, lên tiếng góp ư, đùa giỡn,... v́ ḿnh biết chỉ có bạn bè
ḿnh thôi... Cậu 5 thân, Tôi đă không lên tiếng trả lời câu hỏi của cậu v́ tôi đă biết câu trả lời do chị HTN Nga, người gửi cho tôi tấm h́nh đó của anh TB Sách, đă ghi rơ ra rồi. Tôi chờ các bạn khác lên tiếng. May quá, đă có anh Dũng! Tuy nhiên, cả Dũng và tôi đều không có cái trí nhớ phi thường và thượng thừa của cậu. Nha Nghiên cứu và Dự án là hậu thân của Đa nhim, sau khi Đa nhim bắt đầu chuyển giao cho khai thác. Lúc đầu Nha NCDA ngồi ở trên lầu 43 Nguyễn Thông [1964-65, thời Tổng trưởng CC Trần Ngọc Oành và TGD DLV Dương Kích Nhưỡng], do ông Nguyễn Văn Cừ làm Giám đốc, dưới có Nguyễn Phan Anh và Trần Anh Kiệt, dưới TA Kiệt có Dũng và tôi. Khi xây xong building ở xa lộ để Nha NCDA dọn lên đó th́ tôi đă chuyển qua bên Nha Khai thác Địa phương ở 278 Hiền vương [1965-66, thời TTCC Ngô Trọng Anh và TGD DLV Nguyễn Hữu Minh]. Và khi building xa lộ trở thành Nha Nghiên cứu Kế hoạch, rồi Kỹ thuật, rồi Trang bị, th́ tôi đă chuyển lên Khu Cao nguyên và Ty Tuyên đức [1967-69, thời TTCC Bùi Hữu Tuấn rồi Bửu Đôn, TGD DLV Nguyễn Bá Nhẫn rồi Trần An Nhàn; rồi tới thời TTCC Lương Thế Siêu và TGD DLV Nguyễn Trung Trinh]. Năm 1968, tiếp thu CEE Đà lạt để thành lập Trung tâm Điện lực Đà lạt, tôi kiêm nhiệm Trung tâm này luôn. Trong thời gian đó, thỉnh thoảng tôi có ghé vào Nha Trang bị, họp hành hoặc thăm anh em bè bạn. Đầu năm 1969 tôi đổi về làm Chuyên viên Văn pḥng TGD DLV ở 12 Hồng Thập Tự, rồi đi lính khóa 4/69, đi lính về tôi trở thành Chuyên viên Văn pḥng Chủ tịch ở 72 Hai Bà Trưng, rồi lên Kho Thủ đức, rồi sau đó, khoảng giữa năm 1970, mới về ngồi ở Nha Trang bị, trước là phụ trách Chương tŕnh T&D [giai đoạn 1] rồi tới Sở Đồ án Cơ điện. Cho tới khoảng giữa 1972 th́ tôi dời lên Bà quẹo phụ trách phần đồ án của Chương tŕnh T&D giai đoạn 2, thuộc Nha Chuyển vận Phân phối.
Xem vậy là tôi cũng đă ngồi ở Nha Trang bị [building xa lộ] hơn hai năm.
Thế nhưng mà tôi không làm sao nhớ được cái giếng nước hay cái cây trứng
cá mà cậu nhắc đến. Tôi cũng không tài nào nhớ được các loại xe và màu
xe của từng người như cậu đă nhớ. Xin dỡ nón cúi đầu khâm phục cái trí
nhớ tuyệt vời của cậu! [À mà này, các chi tiết cậu nhớ đó có trúng không
đă chứ? Làm sao kiểm chứng đây? Ha ha!!!] Anh Th2 ơi, Thấy anh thắc mắc về cái Tạp ghi I-meo, tuy anh Thuần đă trả lời anh rồi, tôi vẫn muốn nói thêm vài ư riêng của tôi như sau : THDL email group có khoảng hơn 100 người, trên đó ḿnh trao đổi tin tức, chuyện vui chuyện buồn với nhau. Nhưng giữa một vài ba người bạn thân, thay v́ ngày xưa chưa có email th́ chủ nhật kéo nhau ra Brodard hay Givral ngồi nhâm nhi cà phê cà pháo với nhau, bây giờ có email, chẳng cần chờ chủ nhật, bất cứ lúc nào thấy hứng, muốn gặp nhau nói chuyện th́ phóng lên email qua lại cho đỡ buồn. Có thế thôi, chứ chẳng phải “nhóm, nhiếc” ǵ cả. Cũng chẳng có vấn đề anh muốn tham gia phải làm sao. Cứ khi nào anh thấy hứng, muốn gửi email cho anh Thuần, anh Thụy, anh Hùng, anh Chính, anh Sáu, anh Thiệp, hay bất cứ ai khác nữa, mà anh nghĩ rằng có thể chia sẻ suy nghĩ tâm tư với anh th́ anh cứ phóng email lên cho những người đó. Rồi nếu có ai đồng t́nh hay không đồng t́nh với anh th́ đối đáp qua lại trên email thế là thành “diễn đàn i-meo”. Khi viết cho nhau như thế, người viết chỉ nhắm đối tượng là người ḿnh biết rơ, hiểu rơ tâm tư tính t́nh, chứ không ai viết với cái ư để đưa lên bản tin cả. Sau đó có nhiều chuyện anh Thuần thấy nó mang tính chất xây dựng, vui vẻ, thân t́nh, v.v... có thể chia sẻ với các thân hữu khác, anh ấy trích ra viết thành bài “Tap-ghi I-meo” đưa lên bản tin. Thế thôi. ... Cũng không nhất thiết là cứ phải có anh Thuần mới viết thành Tạp ghi I-meo. Giữa anh và những người bạn tâm giao với anh, các anh trao đổi email với nhau về một câu chuyện, một đề tài nào đó, xong rồi chính anh có thể trích những email đó viết thành một bài "tạp ghi" gửi cho bản tin, và nếu nội dung phù hợp với tinh thần chung th́ rất có thể bài viết của các anh sẽ xuất hiện trên bản tin năm sau.
... Nếu anh trả lời cái email này của tôi, không chừng anh Thuần sẽ đưa
lên bản tin sang năm đấy. Anh cứ viết cho tôi đi và thế là anh và tôi
thành “nhóm của 2 ám số D và C5” đấy... Anh D. ơi, ... Máy điện toán và vi thư là những thứ mới đối với tôi nên có nhiều thứ không biết và phải hỏi dài dài... hỏi để học và học th́ hành ... Tôi đọc bản tin thân hữu điện lực không sót một chữ nào cả, mà không phải chỉ bản tin thdl, các đặc san, tạp chí, nguyệt san tôi có, tôi mua, tôi mượn tôi đọc cả mục thư từ của họ nên t́m ra các ông bạn, các thân hữu ai là người thích món ăn tinh thần. Tôi ham đọc sách truyện từ nhỏ và vẫn giữ cho đến bây giờ, không có nó tôi cảm thấy thiếu thốn và ngu dại đi. Cám ơn anh, cám ơn anh Thuần. H́nh như hồi trước anh đi xe màu trắng hay vàng nhạt, tôi nhớ loại
station wagon, và h́nh như hiệu Vauxhall hay ǵ đó ?... Anh Th. thân, Sáng hôm nay thức dậy, ra cửa sổ kéo màn để xem thời tiết bên ngoài có đóng băng trên nóc nhà thiên hạ không th́ thấy cây mai hồng tôi để phía trước hàng ba đă nở một bông, xin tặng anh bài thơ của Thiền sư Măn Giác (1052-1096):
Xuân khứ bách hoa lạc, dịch thơ :
Xuân qua trăm hoa rụng, Ngày hôm qua tôi nhận được cuốn Xuân Thế Kỷ 21, giở trang 12 thấy bài thơ viết bằng chữ nôm cùng chữ quốc ngữ : Trừ tịch
Tháng lụn, năm cùng, sự chẳng cùng Đặng Đức Siêu sinh năm 1751, mất năm 1810 là một công thần của nhà Nguyễn; Đông Hồ Lâm Tấn Phát sinh năm 1906, mất năm 1969. Bài thơ Trừ Tịch của Đặng Đức Siêu bị mất hai câu số 5 và 6, được thi sĩ Đông Hồ tạm bổ túc thay thế... Toàn thể bài thơ có câu số 8 : "Mừng cội mai già gặp chúa Đông" đáng chú ư v́ mấy lời bàn "thối tha" ở trang kế như sau : Chữ cuối câu 2 và chữ cuối câu 8 bài thơ của Đặng Đức Siêu cùng có âm là "Đông". Nếu chỉ căn cứ vào bản chữ quốc ngữ, nhiều độc giả có thể sẽ không nhận đúng ư nghĩa của câu 8 : Tại sao cây mai gặp "chúa Đông" lại là điều đáng mừng? Nh́n qua bản chữ Nôm, chúng ta sẽ thấy chữ "Đông" trong câu cuối có nghĩa là "phương Đông". "Chúa Đông" là một thành ngữ dịch từ "Đông Quan", vị chúa tể của phương Đông. Theo triết lư Á Đông cổ, phương Đông tượng trưng cho mùa xuân (cũng như phương Nam tượng trưng cho mùa hạ, phương Tây cho mùa thu, và phương Bắc cho mùa Đông). Mừng cho cây mai (nhất là mai vàng của miền Nam Việt nam được gặp vị chúa của mùa Xuân, là một vui mừng rất hợp lư. Ư nghĩa này khó được nhận rơ nếu chúng ta chỉ đọc bản chữ quốc ngữ. Anh Th. thân, Chắc anh biết Trúc Chi Tôn Thất Kỳ, ông này đă nhiều lần viết : Xuân Lan, Hạ Liên, Thu Cúc, Đông Mai. Mỗi khi đọc tới đây tôi đều nói "ông này biết rồi, ông này biết rồi". Nhà văn bác sĩ Trần Văn Tích ở bên Đức có viết một bài (tôi chưa được đọc) với tựa : Mai không phải là Mai. Trong danh sách anh chị em thân hữu có các chị : Đặng Thị Tuyết Mai, Đỗ Thị Như Mai, Huỳnh Thị Tuyết Mai, Nguyễn Huỳnh Mai, Nguyễn Phương Mai và Nguyễn Thị Bạch Mai. Tuyết Mai có nghĩa là cây mai mọc ở miền ôn đới, lạnh, có tuyết. Như Mai th́ không phải là Mai rồi... chỉ giông giống mà thôi. Huỳnh Mai th́ rơ ràng (chị này người miền Nam và đây) là cây mai vàng mọc ở miền Nam ... Bạch Mai là cây mai hoa màu trắng... (nó chính là tuyết mai). (Ca sĩ Mai Hương chính là Tuyết Mai, có thể là Bạch Mai, có thể là Hồng Mai như cây mai của tôi, có thể là cây mai có hoa đỏ, hoa tím ... và tất cả những thứ này đều có mùi thơm...) Không nói về triết lư trong bài thơ của Thiền sư Măn Giác, nhưng phần đông các nhà thơ không biết về thảo mộc và ngay cả khoa học; Cây mai nước Việt nam không có, cây này là cây thuộc vùng ôn đới, xứ lạnh có tuyết, cây này nở hoa vào cuối tháng 12 hay đầu tháng giêng tùy theo khí hậu năm đó như thế nào nhưng nhất định là Đông Mai chứ không phải Xuân Mai. Xuân Lan, Hạ Liên, Thu Cúc, Đông Mai. Cây mai, hoa mai có nhiều mầu: trắng, hồng, hồng tím và đỏ, không có vàng. Dù hoa mầu ǵ th́ cũng có hương thơm ngọt. Hoa nằm trên cây hơn nửa tháng. Cây mai sống lâu nhất trong các loại cây có hoa có trái, trái mai chua lắm, chua hơn chanh và có thể té đái, người ta ngâm muối để giảm chua và dùng trái mai như dưa chua, quả mai ngâm muối phơi khô chính là quả ô mai và từ chữ Tầu Wu Mei mà Wu là đen, Mei là Mai, Cây mai sống hàng trăm năm, bên Nhật tại một ngôi đền nổi tiếng có hai cây mai Hồng và Trắng trên 400 năm tuổi và có những cây khác kém tuổi hơn. Cây mai trong bức tứ b́nh Mai, Lan, Cúc, Trúc chính là nó và bức tứ b́nh này của Tầu, không phải của ta đâu. Cây Mai cùng họ với cây Đào, Mận, Mơ, Anh Đào, Hạnh Nhân..., hoa của nó dính liền cành và không có cuống.
Ngoài miền Bắc Việt nam có thể có cây này nhưng người ta không biết hoặc
quên rồi, hoặc lầm lẫn gọi là Mai Mơ. Cây mai vàng miền Nam không phải
là mai, chỉ chôm tên của người ta mà thôi, kể từ khi "Con Sáo" sang sông
vào thế kỷ 15 th́ từ Châu Ô, Châu Lư vào đến Phan rang là đất của người
Chiêm, người Chàm... và tận cùng phần đất phía Nam là của Thủy Chân lạp
tức đất cũ của Nặc Ông Nôn, Nặc Ông Núc... Cả hai miền này khí hậu nhiệt
đới, mưa nắng hai mùa, nóng và ẩm th́ làm ǵ tự nhiên mà có cây ôn đới. Nói nào ngay, tui khoái mấy ông thần ve chai ở miền Nam Cali lắm đó nhen; được gặp mặt, nhậu nhẹt với nhau rồi lại c̣n được nghe mấy thầy bàn, nghe cũng khoái cái lỗ ... nhĩ, nào là thầy F. ở làng chồn, chồn có bao nhiêu loại ... thứ chồn nào mang bệnh dịch chết người, thứ chồn nào mà người ta thích nhất ... thiệt là tâm sanh hữu hạnh. Mà mấy thầy ghê thiệt, mấy thầy c̣n bàn căi vụ con thầy T đục con thầy P cũng như Saketeabono là loại giới chức nào ... Nói thiệt với mấy thầy, tui nhẹ cân chứ không nặng kư như mấy thầy nghĩ, ... bởi thế cho nên Quê Hương Tôi Nghèo Lắm Ai Ơi. Mà thôi bỏ chiện đó đi, mấy thầy cho tui bàn d́a cái vụ Saketeabono
người là ai? Đúng như mấy thầy nói: Sake là loại rượu nhẹ của Nhật cất
bằng gạo, Tea là trà... c̣n Bono là làng chàng... xêm xêm như làng chồn
dzậy. Cái này th́ mấy thầy hổng trúng; Mấy thầy có biết NBA không? Có
mấy cầu thủ Việt nam chơi trong các hội bóng rổ nhà nghề của nước ḿnh
đó, nước Mỹ nước ḿnh mà... nào là Lê Quư Sa hiện đang chơi cho đội
Heat, nào là Lư Long Lục, nghe nói thuộc ḍng họ Lư Long Thân trước chơi
cho đội Bull, bây giờ d́a xứ rồi, nào là Mu Ĺn (có dấu huyền) trước
chơi cho đội W. ở đất Sồi, bây giờ là VP cũng cho đội đó... nào là thằng
Konkac trước chơi cho Hawk sau qua Heat rồi giải nghệ luôn đó, mấy thầy
c̣n nhớ không? Bây giờ qua NFL, mấy thầy có nhớ cầu thủ nào tên là Bono
không, nó là RB của đội mấy thằng ăn cướp bịt một mắt ở đất Sồi đó, bây
giờ giải nghệ rồi. Mấy thầy có biết cầu thủ nào tên là Steve Bono không,
nó là cầu thủ pḥng hờ của SF 49ers đó, chơi dở ẹc và cũng đă giải nghệ
rồi. Thế mấy thầy có biết ai tên là Sonny Bono không, người này chính là
dân biểu Cali đại diện cho mấy thầy, đồng thời cũng là ca sĩ và là chồng
cô ca sĩ ăn mặc hở hang đó mà... mấy thầy có nhớ đô vật Sumo tên là
Akebono không? cũng người Mỹ ḿnh đó... Thiệt ra Bono là tiếng Việt ḿnh
viết dính liền và không bỏ dấu... nó có nghĩa là Bo No Rượu Trà mà
thôi... vui thôi mà. Nói về rượu và trà th́ để một dịp nào khác chứ cái
vụ này nó linh tinh... lang tang dông dài lắm. Để khi khác, để khi khác.
Bây giờ th́ mấy thầy hiểu Saketeabono rồi, c̣n Saketeabono là ai th́ chả
cần để ư làm ǵ, làm quá người ta trốn luôn đó. Chào mấy thầy, đa tạ, đa
tạ. Boston Đại sư và Ông Tây Đen Nhà Đèn là 2 người được rất nhiều cảm t́nh của các thân hữu, thời đại đổi mới, nếu để lên bàn cân th́ thấy Ông này được 500gr th́ Ông kia cũng được nửa kư. Boston đại sư th́ nhiều người đă biết nhưng cái ǵ đă biết như đại sư cư ngụ tại làng chồn (Foxboro), c̣n những cái chưa biết th́ nó là thế này: Tương truyền hay tục truyền th́ khi ngài được sanh ra th́ ngài chẳng khóc, chẳng là cái ǵ cả, khi ngài đói th́ ngài ăn (bú sữa) c̣n tuyệt đối ngài không mở miệng, tuy nhiên mọi người đều nghe rơ ràng có một thứ tiếng động lúc th́ ê a, lúc th́ lảnh lót, trầm bổng không ai nghe rơ được là tiếng ǵ... Xứ sở đất thần kinh (Huế ḿnh) lúc đó không ai là không biết hiện tượng này, Vỹ dạ, Kim long, Gia hội, ngay cả Cồn Hến người người đều bàn tán xôn xao rằng thần linh xuất hiện, chắc là con cháu của Ông Tiên áo xanh, không th́ cũng con cháu của Bà Tiên áo đỏ chứ ai mô dô đấy... Một thời gian ngắn sau đó có một dị nhơn xuất hiện gần cửa Đông ba, nghe nói người có nghiên cứu về Âm Ba Khí Động nên gia đ́nh mời về để xin dị nhơn thẩm định, xem xét dùm cho công tử. Dị nhơn nói: "ta sẽ tham thiền nhập định gần công tử, ta sẽ lắng nghe các âm thanh... khi nào đến giờ ăn các người cứ tự nhiên đem Bún Ḅ Mụ Rớt, Bánh Khoái Đông Ba, Bánh Bèo Vĩ Dạ, Bún Thịt Nướng Kim Long, có Cơm Hến Cồn v.v... ta đều "thời" được". Được ba bảy hai mươi mốt ngày th́ dị nhơn bỗng cười lên sằng sặc ba tiếng rồi nói: "Tau nghe được hết trơn hết trọi rồi, mau mời vợ chồng gia chủ tới cho tau nói chuyện". Ngài nói: Công tử gia đây đă kinh qua nhiều tiền kiếp lạ kỳ... lúc Tăng, lúc Tục, lúc Dân Chơi, lúc Thi, lúc Ca, tóm tắt công tử đă có nhiều công phu tu luyện và môn phái của người là Tứ Khoái... các âm thanh mà ta nghe được là tự công tử xuất phát từ bụng, công tử có thuật nói bằng bụng... nên công tử không cần mở miệng... ta nghe được lúc th́ công tử tụng kinh Bát Nhă, lúc th́ công tử tụng Huê Nghiêm, lúc th́ công tử tụng Địa Tạng, lúc th́ công tử tụng Pháp Hoa... đó là tiền kiếp lúc công tử là Tăng. Ta lại nghe công tử hát Cô Đầu "Hồng Hồng, Tuyết Tuyết", ta lại nghe công tứ hát "áo nàng vàng ta về yêu hoa cúc", đó là lúc công tử là Dân Chơi cơi Tục... Ta lại nghe công tử ngân nga lúc th́ Sáu Vài Mười Hai Nhịp... lúc th́ Có Ai Về Qua Thôn Vĩ... công tử thật là bậc Thần Tăng, Thanh Tục và đó là tiền kiếp của người. Về tương lai của công tử th́ lúc trẻ công tử học một, biết mười, lúc trẻ công tử là Kỹ sư, lúc lớn tuổi công tử là Kư sỹ, nửa đời công tử sống trong nước, nửa đời công tử sống ở nước người, công tử là người có tên trên bia đá, danh sách bảng vàng; Nửa đời công tử thành hôn, sinh sống với người An nam tóc đen, nửa đời công tử sinh sống với người nước ngoài xứ Hiệp chủng quốc Hoa kỳ, có mái tóc bạch kim... Công tử con quan, tuy không phải là Mệ: Miên, Hường, Ưng, Bửu, Vĩnh...
chi cả, nhưng công tử thuộc Hoàng phái (Hồ Quư Ly không phải là vua hay
sao; Hồ Cẩm Đào không phải là vua hay sao? - không thèm nói tới bọn Rợ
Hồ Phương Bắc). Cuối cùng Công tử rất sợ Ống Nylon Đút Lỗ Mũi. ... Thật t́nh mà nói, tôi chưa hề thấy Tây Nhà Đèn. Hồi c̣n Công ty Điện CEE tôi có qua tiếp xúc để xin tài liệu thống kê, lúc đó vào năm 1966, tôi chỉ tiếp xúc với Anh Thái Kế Khoa mà thôi. Rồi khi sáp nhập 2 bên vào năm 1970, tôi không thấy một người Tây (mũi lơ) nào hết, Tây lai th́ có nhưng cũng chỉ một thời gian ngắn rồi họ cũng về Pháp, c̣n ta nhà đèn th́ khá nhiều. Mà cũng kỳ thiệt, Việt kiều có quốc tịch Pháp mà cũng được làm công chức chính phủ Việt nam Cọng ḥa, bây giờ mà Ông Henry Hoang hay John Nguyen hay Tom Le mà làm ở Cty Điện lực 2 th́ mới là... Tuy không có Tây trắng nhưng tôi lại được biết có Ông Tây Đen Nhà Đèn.... Ông Tây Đen này dzui lắm, ông hay nói chuyện tếu, chuyện tục ... mắc cười lắm mấy bồ ơi..., hồi đó tui thấy ổng ham nhún vai bên này, lại nhún vai bên kia, đôi lúc ổng xoay xoay cái người thấy đẹp lắm... rồi sau đó thấy ổng lấy dzợ, không biết c̣n nhún nhảy không, nhưng rồi lại thấy ổng mê sưu tầm đồ điện tử. Tui thấy mấy cái đồ mắc dịch đó mà cũng có người mê... Tui cũng có ông bạn say mê sưu tầm cái đồ quỉ này, tối ngày mân mê, lau lau, chùi chùi, ghi số rồi cất vào chai vào hộp... ngày nào, tuần nào cũng đi, có khi đi tuốt Tam hiệp, Biên ḥa... để t́m, để kiếm. Đó là chuyện đă qua, chuyện dĩ văng. Sau năm 75, lần cuối tôi thấy Ông Tây Đen Nhà Đèn là trên đường Nguyễn Huệ, trước cửa ṭa nhà Ngân hàng Quân đội cũ, rồi măi tới thế kỷ 21 tôi mới gặp lại ông, trông ông vẫn dzậy dzậy chỉ hơi già hơn một chút mà thôi. Tôi đố mấy bạn: Trước khi sửa soạn qua Mỹ (Qủi Ma) ổng có nói câu ǵ mấy bạn c̣n nhớ không? Ông nói: "Không Lu Th́ Hũ". Tui cứ thắc mắc cái câu này hoài "không lu th́ hũ", làm như ổng chơi một màn "Cáo Thị Đấu Thầu Công Khai" cho ai đó th́ phải? Nước Mỹ là Đất Vàng, Đất Bạc th́ Không Lu cũng Phải Hũ chớ ...!!
Tui c̣n thắc mắc, hổng biết ổng tu luyện theo môn phái nào? Chẳng lẽ
cùng môn phái với Boston Đại sư, dám lắm v́ nghe nói 2 ông là đồng môn,
đồng phái... và cho tới lúc tui gặp ổng, sau màn chào hỏi, ổng nói: "Cậu
c̣n thuốc không? Cho tớ một điếu..." th́ tôi mới ngộ ra là ổng không tu
luyện theo tứ khoái mà ổng theo bát lạc, ổng c̣n chịu chơi lắm, cờ bạc,
rượu chè, trai gái, hút sách... Hút th́ tôi thấy tận mắt, Rượu th́ tôi
thấy ổng cầm cái ly ch́a ch́a cho thằng Mễ biểu nó rót cơ mà... Cờ Bạc
th́ mọi người đều biết TK có dẫn ổng lên Las Vegas...
Bài này được viết trong năm con khỉ, chỉ c̣n hơn nửa tháng nữa là đă đến năm con gà và khi bài này đến được tay các thân hữu th́ thời gian lại gần bước sang năm con chó... hy vọng thân, dậu niên lai... kiến thái b́nh. Đá gà là một tṛ chơi thông dụng của vùng Đông Nam Á, trước đây chúng ta được biết Tả quân Lê Văn Duyệt là người thích chơi đá gà, người c̣n viết sách về tướng mạo cùng những lời nhận xét của từng con loại đặc biệt, gần đây chúng ta c̣n có Ông Tể Tướng ôm con gà, lén lén, lút lút trốn thần dân đang trông đợi để ngài đá một trận gà để đời... Gần đây tôi được biết vài Tổng thống Hoa kỳ cũng thích chơi đá gà, đó là các Ông George Washington, Thomas Jefferson, Andrew Jackson và Abraham Lincoln... Nước Mỹ ngày nay cấm đá gà... thật ra th́ không phải như vậy, tiểu bang nào cấm th́ vẫn cấm và tiểu bang không cấm th́ vẫn đá như thường... Trên đài Animal, cảnh sát vẫn đi lùng bắt đá gà ở Miami, tại nơi đây phần đông là dân Cuba và chuyện đá gà là chuyện thường ... bên Mễ tây cơ th́ h́nh như không cấm. Tôi có mua được mấy quyển tạp chí gà đá của Mỹ, đọc th́ mới biết dân Mỹ cũng thích đá gà lắm, ngay tại Cali vẫn có những quảng cáo bán gà ṇi, bán trứng, bán cựa thép, bán thuốc cho gà v.v... Tôi đă thấy trên TV ở trên đất Mỹ có những trung tâm, trại nuôi gà đá, mỗi con một cái lều riêng biệt và nh́n thấy dăy lều quá nhiều, có thể nói đây là doanh trại của trung đoàn hay sư đoàn... nhiều thiệt là nhiều. Ở đây, đất Mỹ, giá mỗi con gà ṇi để đá trị giá vài trăm đô la, nhưng mạng gà trong độ đá th́ nhanh lắm... thả ra bụp, bụp vài cái là có anh lăn quay liền v́ trúng đ̣n độc mà đ̣n độc là những cái cựa bằng thép bén nhọn không khác chi con dao giải phẫu... bạn có thể đi mướn những cuộn băng này, nhất là ở các tiệm Mễ, nếu muốn mua th́ ra chợ trời sẽ có ngay, giá chừng 7-8 đô la một cuốn. Ngày xửa, ngày xưa, cách đây gần 40 năm, chúng tôi là những chàng trai trẻ tóc hăy c̣n xanh, phương cương sinh lực, làm chung trên một cơ sở ở Thủ đức. Tôi không nhớ rơ vào khoảng thời gian nào, nhưng quăng độ 1966, 1967 nhân dịp Vu Lan hay Vu Quy ǵ đó... có một con gà ở một ḷ nào đó... nghe nói HTT... đi lạc giữa rừng gươm. Tôi nhớ chúng tôi cứ mời đăi người này ở lại chung vui cùng Trường Gà chúng tôi (chuyện này rất thường xảy ra, đâu cũng vậy... đương nhiên vui vẻ cả làng). Chuyện không có ǵ nhưng bắt đầu từ nay chúng tôi đă có đối tượng để "cáp độ"; đối tượng là người đó ở HTT, ở cơ sở chúng tôi là một người rất hiền lành, ít nói, chúng tôi thêu dệt hết chuyện này đến chuyện kia để đối tượng của chúng tôi không thể chối căi được, nào là thấy hai anh chị nói chuyện có vẻ t́nh tứ, cười cười nói nói cứ như chỗ không người, lại c̣n đá lông nheo... liếc mắt đưa t́nh... lại c̣n "mặt nh́n mặt cầm tay bâng khuâng không nói... một câu". Chúng tôi cũng dụ dỗ ngon ngọt, trai lớn th́ phải có vợ, gái lớn th́ phải có chồng... ai lớn tuổi nhất th́ phải có vợ đi chứ... chớ nhỏ tuổi hơn đâu dám qua mặt, qua mặt th́ mất mặt bầu cua lắm... mà không chịu lấy vợ th́ làm trở ngại lưu thông lắm... Chúng tôi c̣n dọa già, dọa non không lấy vợ th́ bệnh hoạn lắm.... chúng tôi chứng minh người này người nọ không lấy vợ th́ bị bệnh KTO dở điên, dở khùng... thế mà đương sự vẫn trơ trơ, tuy cũng thố lộ ít nhiều điều bí mật, thí dụ như chối đây đẫy, rằng tôi chơi với anh cô ấy... th́ chúng tôi lại chụp cơ hội lại thêu dệt điều này, điều nọ... mà cả lũ cùng châu châu vào hết ư kiến này, ư kiến nọ th́ làm sao mà căi với bọn mồm năm, miệng mười... nhiều lúc đối tượng chống đỡ yếu ớt nói tôi và cô ấy hoàn toàn không có ǵ với nhau th́ có người chộp luôn câu nói xác nhận dùm: "tôi xác nhận giữa anh này chị nọ không có ǵ với nhau cả... đấy, đấy Anh TTT biết đấy..." th́ Ông này nổ luôn: "giữa hai người không có ǵ nghĩa là không quần, không áo, chỉ có chút rơm mà thôi..." Giỡn như thế đấy, cáp độ như thế này... mà con gà nhà nhát quá... chúng tôi quyết định biện pháp mạnh, nhẹ không ưa lại ưa nặng... Thế rồi ở đấy không ép phê... nhưng HTT th́ lên khóc lu bù... chúng tôi tỉnh bơ và mọi chuyện cũng qua. Mấy năm sau, tổng động viên, anh em lũ lượt đi quân trường, chỉ những trường hợp đặc biệt c̣n ở lại... th́ một hôm Con Gà Ṇi của chúng tôi đă không chịu cáp độ bỗng buồn rầu (trông như chết rồi v́ cả đêm mất ngủ) tâm sự riêng tư rằng cũng tại mấy anh hết (đổ thừa) các anh cứ trêu chọc tôi măi, tôi bị nhập tâm lúc nào không hay, Tôi Đă Thầm Yêu Cô Ấy Lâu Rồi.... bây giờ tôi không biết làm sao.... người ta đă dẫn anh của người ta đi xem mắt cô ấy rồi.... làm sao bây giờ.... làm sao bây giờ !!! Ở trường gà lúc bấy giờ đâu c̣n ai... tôi bèn rủ Con Gà Đă Thầm Yêu này đi ra quán cháo ḷng ăn sáng, uống cà phê để đương sự kể lể đầu đuôi ngọn ngành... những sự việc xảy ra như thế nào... con gà trống nào muốn đá độ này... th́ ra gà trường HTT muốn đá HTT... Đâu có được, như thế là gà nhà bôi mặt đá nhau rồi, không được là không được. Dù sao th́ chúng tôi cũng có phần lỗi, chọc ghẹo đương sự để đến nhập tâm... th́ đúng là tội tày trời. Sau khi hiểu rơ câu chuyện, tôi nói chuyện này đă có ǵ đâu mà phải thất vọng, chuyện mới xảy ra đây thôi, mà đâu phải chính thức ǵ đâu, coi chân coi cẳng th́ ai mà chẳng coi được, thôi nhé thế này nhé: "Tôi sẽ lựa lời mà hỏi câu chuyện, nhà nàng th́ tôi biết rồi, hôm nay đi làm về, ăn uống tắm rửa xong tôi sẽ đến nhà nàng hỏi chuyện... mà này Anh phải xác nhận với tôi nếu chưa có ai cáp độ th́ anh phải đá độ này ngay... Ok...Ok... Đấy, như các bạn đă biết, "độ gà ṇi này hiện nay vẫn c̣n trong t́nh trạng túc trực ứng chiến", đă có bốn con gà trống con, rặc ṇi, nhưng 2 con trống đầu lại đi đá độ với Gà Tàu rồi... Tôi đố quư thân hữu Cặp Gà Ṇi này là ai ??? Trận đấu gà ṇi thứ nh́ cũng xảy ra tại trường gà chúng tôi, trận này gà nhà đấu gà nhà, người cáp độ cũng là một người trong chúng tôi nhưng con gà muốn đấu giữ bí mật và chỉ nhờ một người cáp độ mà thôi, cáp xong chiều hôm trước th́ hôm sau thố lộ cho tôi biết và yêu cầu giữ kín độ này dùm... Kết quả: Tôi bưng khay rượu, vô nước cho con gà của chúng tôi đá. Kết quả có 2 con gà mái con đă có gia đ́nh. Con gà trống của chúng tôi đá quá độ, hộc máu và mất trong năm con khỉ rồi. Đố quư thân hữu Cặp Đá Độ này là ai???
Chuyện đá gà, đá độ th́ c̣n dài dài, nhiều độ lắm... nhưng xin tạm ngưng
nơi đây. Nói đến chuyện người Việt nam đầu tiên sinh sống và làm việc trên đất Mỹ th́ nhiều thân hữu đă biết nguời này, đây là một nguời đàn ông miền Bắc, quê hương ở tỉnh Phú thọ nơi nổi tiếng có bưởi Đoan hùng ngon ngọt, v́ mắc tội giết người nên bỏ trốn vào miền Nam rồi không hiểu làm sao mà ông lại tới vùng New Orleans rồi đi ngược ḍng sông Mississippi tới St Louis rồi nhập vào đoàn lữ hành đi về miền viễn Tây... trải qua bao gian nan, nguy hiểm, đói khát.... chết chóc dọc đường rồi cuối cùng cũng đến được vùng Sacramento. Thời điểm lúc đó vào quăng thập niên 1850 với cơn sốt t́m vàng, đào vàng đang lên cao độ... thời điểm đó có thể nói tất cả mọi công việc đều bị vứt bỏ, mọi người chỉ biết đào vàng và t́m vàng. Rất nhiều thuyền bè đậu, neo tại cảng San Francisco dần dần ch́m xuống vịnh v́ không có người săn sóc, mọi công việc đồng áng bị bỏ... mọi người đều điên cuồng v́ vàng... vàng quá nhiều, quá dễ để có nên cũng quá dễ để mất mạng... ai cũng có súng để tự vệ và để sát nhân, mà sát nhân để cướp vàng th́ quá dễ... Thời đó chưa ổn định nên chưa có pháp luật... pháp luật lúc đó là tự bầu lấy một ông c̣ mà ổn định trật tự... treo cổ là gọn nhất như chúng ta đă biết trong các phim viễn Tây. Câu chuyện này rất hấp dẫn, thân hữu nào chưa biết nên t́m đọc để biết rồi chuyền tay cho các thân nhân biết luôn v́ câu chuyện này có liên quan đến vài thân hữu điện lực chúng ta... Nói có sách, mách có chứng... các thân hữu t́m đọc cuốn Đường Thiên Lư của học giả Nguyễn Hiến Lê ... Trên đây chỉ là giới thiệu sơ qua nội dung chuyện quá khứ (chuyện xảy ra 1850), bây giờ là chuyện của chúng ḿnh, chuyện của thân hữu điện lực... ai là hậu duệ của ông Việt nam lang bạt kỳ hồ ở trên... các bạn c̣n nhớ Ông Tây Đen nhà đèn ở Bỉ nói câu ǵ trước khi Quy Mă không?... Bạn không nhớ th́ tôi nhắc... ông ư nói : "Không Lu Th́ Hũ..." Khi thấy Ông Tây Đen Nhà Đèn nói vậy, tôi cứ tưởng nói chơi thôi, ai dè khi thấy hành tŕnh ông ta đến Mỹ th́ tôi mới ngộ, mới chợt hiểu ông ư chơi một màn Cáo Thị Đấu Thầu Công Khai, nhắc nhở ai đó... đừng cố t́nh quên... có ăn th́ phải có chia... của tiền nhân để lại cho con cháu... chớ giữ một ḿnh coi sao dược... Không Lu (lớn) th́ cũng Hũ (nhỏ) cũng được. Năm 199? Ông chủ nhân Vạn hồ du hành Sacramento, TH NQ Hưởng tổ chức đón tiếp bạn hiền, hồi đó tôi cứ tưởng 2 ông đó chỉ là bạn bè hồi làm chung Dẫn biến điện, Điều hợp điện năng mà thôi... sau đó tôi mới biết thêm 2 bà vợ của 2 ông c̣n là bạn học của nhau từ hồi nhỏ và đồng xứ G̣ công... Chúng tôi từ xa đến (2 giờ xe) nhà TH Hưởng, trong lúc chờ khách xứ Vạn hồ th́ TH T. cho biết TH Hưởng vừa mua thêm một căn nhà, căn nhà này có đất vườn rộng thênh thang, ở trong đất này có trồng mấy cây bưởi to lớn, trái thật nhiều, rụng đầy sân ... không có ai ăn v́ chua quá, quư vị nào cần diet th́ có thể đến lấy bằng cần xế... gia chủ sẵn sàng hái dùm... thân hữu này c̣n nói 4 cha con nhà này siêng thật, họ đang đào một cái hồ cá... (lúc đó 3 cậu con trai c̣n nhỏ tuổi, c̣n học high school)... Lúc đó tôi không hề nghĩ ǵ hết, không hề liên tưởng cái ǵ ... cho đến gần đây, cách đây độ 6 năm, TH Hưởng mời thân hữu quanh vùng đến khánh thành cái patio, tự tay TH Hưởng và các con làm... cũng v́ làm cái patio này mà TH Hưởng gẫy tay. Khi chúng tôi đến, TH Hưởng có dẫn đi xem đất đai, cây cối trong vườn th́ chỉ riêng tôi sững sờ... chết thật, cây sồi này cũng phải trên 300 năm... (TH Hưởng có nói khi mua căn nhà này, điều kiện phải cam kết là cấm làm chết hay chặt bỏ cây sồi... khi nh́n thấy ba cây bưởi th́ tôi lại ngẩn ngơ bởi vị thế của ba cây bưởi, phối hợp với cây sồi rồi nh́n lại ao cá th́ tôi mới ngộ: "À th́ ra..." (các thân hữu cần biết thêm là ba cây bưởi phải nói là cổ thụ v́ chu vi một người ôm không hết, theo con mắt kinh nghiệm về thảo mộc học của tôi th́ ở vào độ tuổi cỡ 150 năm...) Hồi c̣n ở Việt nam, nhà TH Hưởng ở gần nhà thân nhân của tôi nên chúng tôi đă biết nhau... TH Hưởng tâm sự với tôi rằng ở đời cái ǵ cũng có số, tuy nhiên ḿnh cũng phải có quyết định của ḿnh... ḿnh vốn chậm chạp, ít nói, ḿnh đâu địch nổi với mấy chả... mấy chả ai cũng đ̣i lấy vợ Trưng Vương, Gia Long, Đồng Khánh, v.v... th́ c̣n đâu mấy em khá mà đến lượt ḿnh... thôi ḿnh về miền quê lấy vợ vậy... mà ḿnh phải chọn hoa hậu tỉnh cho mấy chả lé mắt chơi... mà để tui nói cho mấy cha nghe cái này: quê nhà của vợ tôi thuộc quư địa, mạch đất t́nh người, đă sản sinh cho Việt nam được hai vị mẫu nghi, đó là bà vợ vua Thiệu Trị tức là bà Từ Dũ và bà vợ vua Bảo Đại tức là bà Nam Phương hoàng hậu. Xứ sở của vợ tôi đặc biệt lắm, mặc dù nước lợ đồng chua thế mà đàn bà con gái lại trắng bóc, giỏi việc nước lại khéo việc nhà, giỏi nuôi con lại khéo ch́u chồng... xứ sở của vợ ḿnh có gạo Nàng Thơm Chợ Đào, thơm ngon hết cỡ... gạo De An Cựu chính là lấy giống Nàng Thơm Chợ Đào và v́ khác thổ nhưỡng nên gạo De An Cựu chỉ thoang thoảng thơm mà thôi... Có bạn nào được ăn mắm tôm chà G̣ công chưa? Không nơi nào có thứ đặc biệt này đâu..., bạn có ăn bánh cống Ḥa đồng G̣ công, bạn có ăn Sơ ri G̣ công chưa... Cá kèo G̣ công nấu canh chua hay kho tộ th́ hết xẩy ... mà phải đàn bà con gái G̣ công nấu th́ ... chạy đâu cho khỏi ... cuộc đời tôi thiệt là may mắn và mọi chuyện đă được hoạch định bởi thiên thư :
Có phước th́ có phần...
Xin bạn nhớ cho Có Phước Th́ Mới Có Phần, lá rụng về cội, Ông Việt nam
nói ở trên chính là Thái Sư Thúc Tổ ḍng họ nhà ḿnh, cụ Tổ có để di
chúc cho con cháu biết cuộc đời trôi nổi cụ ở trên đất nước Mỹ này... và
Ông Nguyễn Quang Hữu chính là Ông Anh Lớn Nhất của Nguyễn Quang Hưởng.
Đă bấy lâu nay bác tới nhà Thưa quư thân hữu, B́nh sinh nhà cháu đă không thích bài này của cụ Tam Nguyên Yên Đổ, cụ nói chuyện huề tiền, bạn đến nhà chơi mà ly nước lạnh cũng không có th́ chuyện tṛ cái nỗi chi... nói để mà khô cổ à... mong mỏi bạn hiền đến chơi dăm bữa nửa tháng mà biệt có ông nào ... rảnh rỗi, ông nào ông nấy vội vội, vàng vàng đến rồi đi... ngồi chưa nóng chỗ đă vội chuồn th́ thời gian đâu mà tâm sự... mà kể chuyện ngày xưa... Các bác hăy tĩnh lặng ở chơi với vợ chồng chúng em, đừng đi đâu cả..., cái chuyện được bạn đăi rau muống xào tỏi, đậu rán nóng sốt chấm tương Cự Đà... ngày xưa là chuyện nhỏ, thế xin hỏi lúc đó có cà pháo muối xổi chấm mắm tôm Bắc không, có dưa chua không... Thưa các bác, những chuyện như trên th́ ở đâu chúng cháu không biết, chứ ở Cali th́ ai mà chẳng làm đăi các bác được và bất cứ lúc nào... Các bác biết không, nhà đất của chúng cháu th́ mênh mông như các bác đă biết nhưng chung quanh nhà tường rào kín mít th́ gà, vịt, ngan, ngỗng ... chạy lối nào? Mà chiều tối chúng nó đều vào cả chuồng sắt lưới bảo vệ chồn cáo ban đêm... th́... mai mời các bác ăn tiết canh ngan với vợ chồng chúng em, gớm đợi măi mới có mấy bác... hay là mấy bác muốn ăn thịt gà đi bộ, nhà cháu đă nuôi sẵn cả bầy, lúc nào cũng sẵn sàng... mà mấy bác có biết không, ăn thịt gà tơ đi bộ mà không có lá chanh non loại chanh ăn lá th́ hỏng... nhà chúng cháu đă trồng sẵn mấy cây. Các bác đă nh́n thấy hồ cá của nhà cháu, nói thật t́nh các bác thương... cái hồ này tự tay cháu và ba thằng cu con đào đấy... các cháu bây giờ đều thành đạt cả..., cái hồ này chúng cháu tuyển lựa nuôi toàn cá chép vàng... chúng cháu gọi nó là "Kim oa oa" để dành đăi bạn hiền..., hôm nay mời các bác ăn gỏi cá chép vàng chấm mắm tôm chà, đặc sản riêng của quê vợ nhà cháu ... th́ làm sao các thân hữu khác có được món này... công phu lắm mới có; sau món này th́ cũng cá chép vàng chiên xù thật ḍn chấm sốt chua ngọt... mà sốt này phải tự tay nhà cháu làm th́ mới hết xẩy... Rồi... cháo cá ám ... tới luôn nghe em, em nhớ cho hành trần cuốn nhiều nhiều... mấy bác là người sành ăn nên thích thứ này lắm. Mấy bác có ăn chả cá Lă Vọng bao giờ chưa? Cháu nói cái tiệm ở Hà lội đấy... dở và bẩn lắm các bác ạ... mà nói thật với các bác, cá lăng thịt đâu có ngon... Vùng chúng cháu cư ngụ có hai con sông lớn tên là American River và Sacramento River... Nha Ngư nghiệp tiểu bang đă nghiên cứu kỹ lưỡng và chọn 2 loại cá thích hợp đó là cá Tripple Bass và Sturgeon đem nuôi dưỡng và thả xuống sông cho dân câu... c̣n mua th́ lúc nào mà chả có... cá Tripple Bass mà chiên chấm nước mắm gừng th́ ... em ơi chiên thêm vài con nữa để các bác sơi..., các bác có biết không, cá Sturgeon làm chả cá Lă Vọng hay đem nhúng dấm th́ ăn hết biết, xương cá sturgeon ăn được hết, tất cả đều là sụn non, các bác ở chơi với nhà em lâu lâu một tư... các bác cứ đ̣i đi xem cảnh chỗ này chỗ nọ... các bác quư cảnh hơn người !!!..., các bác biết không, miền Bắc Cali này c̣n nổi tiếng rượu nho... rượu ở đây không hề thua kém bất cứ nơi nào trên thế giới... rượu ở đây đă chiếm rất nhiều giải trên thế giới... mà năm nào cũng chiếm giải chứ đâu phải lâu lâu... kho rượu tiệm nhà chúng cháu có trên ngh́n loại trên thế giới... chúng cháu c̣n mỗi một box 3 chai rượu nho kỷ niệm 1776-1976 ngày Độc lập 200 năm của nước Mỹ... không phải các bác th́ c̣n ai xứng đáng để uống các chai này... Các bác đă đến Golden state này th́ bổn phận của nhà cháu là phải dẫn các bác đi đào vàng, đăi vàng nữa chứ... các bác chịu khó một chút th́ Lu Vàng, Hũ Vàng thiếu chi... Hiện giờ theo thống kê, hàng triệu lạng vẫn được du khách đăi được hàng năm... các bác ở xa tới chơi, tốn biết bao công của... các bác phải kiếm chút vốn, chút lời chớ..., hay là nhà cháu chở các bác lên Reno, lái xe hơn 2 tiếng chứ mấy, biết đâu các bác hốt ṣng... th́ giầu sang mấy hồi... chả cần phải mua vé số.
Thời gian như bóng câu qua cửa sổ... đầu ai cũng đă hai thứ tóc... mà
bây giờ mạng người như lá rụng mùa Thu..., các bác có rảnh không?... đến
chơi với chúng em. Bây giờ mới là đầu năm con gà, nếu bài viết này may mắn được đăng trên bản tin THDL số 25 th́ thời gian lại sắp bước qua năm con chó, năm chó mà không nói chuyện chó th́ chả ra cái ... chó ǵ cả, bởi thế cho nên đây cũng là chuyện hợp t́nh, hợp lư..., chó th́ có nhiều chuyện để nói, chuyện tôi sắp kể tóm tắt cho các bạn là chuyện vừa đăng trên báo, tôi vừa đọc qua. Câu chuyện là có người ở Hà nội sắp đi qua Nga để thăm thân nhân hay cái ǵ đó; Bạn biết họ mang theo cái ǵ trong đám hành lư không? Xin thưa "thịt chó" (chưa nấu) và "cua đồng". Trước ngày đi Nga vài hôm, họ ra chợ mua cua đồng đă giă nát (sẵn sàng cho các bà nội trợ mang về nấu bún riêu), thịt chó tươi và các loại rau thơm, riềng và sả v.v... Cua đồng giă nát họ cho vào bao nhựa rồi đem đông lạnh; thịt chó sống họ trộn ướp riềng, mẻ, sả, tiêu, muối, bột ngọt, cuộn chặt rồi cũng đem đông lạnh. Rau thơm, sả, riềng được cuộn tṛn trong giấy sao cho gọn gàng. Trước giờ ra phi trường họ sắp xếp tất cả vào một thùng giấy cứng sao gọn nhẹ..., thịt chó đông lạnh độ chục kư, cua đồng giă nát đông lạnh cũng vài kư, không kể rau thơm, phụ tùng. Ra phi trường, đương nhiên hải quan, quan thuế tra xét: "Trong thùng này có thịt sống?" "Dạ, dạ, thưa đây là 300.000$". Xong ngay. Qua tới Mút Cu, đương nhiên cũng phải qua hải quan Liên xô: "trong này có thịt khỉ?" "Dạ, dạ, đây là 30 đô la". Lại xong ngay. Đây là thịt chó ta, sẽ được luộc, nướng chả, rựa mận..., ở Nga, 20 đô la một kư. Kết luận: thua, thua thấy rơ, thua từ 1975. Bạn biết đấy, người ta thường nói: "Nhất mực, nh́ vàng, tam khoang, tứ đốm", nói là nói cho vui vậy thôi, chứ con chó mà cạo lông, đem thui cho vàng hực lên th́ đố mấy cái mồm xực thịt chó biết con nào là con mực, con nào là con khoang, con đốm... Tôi có xem nhiều cuộn băng nhựa quảng cáo, chiêu dụ Việt kiều du lịch Việt nam, cuộn nào nói về Hà nội, đất ngh́n năm văn vật th́ cũng đều có cảnh giết, thui, mổ chó, rồi chả chó, luộc, rựa mận, cháo chó... và 4 chân chó là món đặc sản phải có của người Hà lội, đàn ông con giai cũng như đàn bà con gái. Cái món mắm tôm thật khắm là món phải có trong bữa tiệc chó, tôi c̣n thấy họ ăn cả củ sả, củ sả để nguyên củ dài độ một tấc, họ chấm mắm tôm cắn rôm rốp, ngon lành. Chó, ăn thịt chó hiện đă lan tràn khắp cả nước, đồng bằng sông Cửu long, hầu như tỉnh nào cũng có những tiệm ăn, nhậu thịt chó nên việc cung cấp chó để làm thịt cũng là một ngành nghề có nhiều người theo đuổi việc mua bán chó, kể cả bắt trộm đem bán nên có thể nói Chó là một thứ có giá trị, lơ đễnh, hớ hênh là mất chó ngay. Chó già, chó bệnh, chó chết già, chó chết bệnh đều có người mua và đương nhiên đem bán lại cho các nơi bán thịt chó. Có người hỏi người mua chó chết có ăn thịt chó không? Người mua thành thật trả lời :trước có ăn, nhưng kể từ khi có người mua chó bệnh, chó chết v́ bệnh... th́ không ăn thịt chó nữa v́ không biết thịt chó nào bị bệnh, thịt chó nào không bệnh. Chính người này khuyên nếu ăn thịt chó th́ nên đến ngay tiệm nào quen biết và không mua bán chó già, chó bệnh, kể cả chó chết... Có điều này cần phải nói là hiện nay cả nước, có nhiều xe đẩy dạo bán thịt chó. Con chó ngon nhất là con chó nào? Như trên đă nói :"nhất mực, nh́ vàng (hoàng), tam khoang, tứ đốm" chỉ là lời nói của các thầy bàn cho vui mà thôi chứ mầu của sắc lông không là tiêu chuẩn để xác định cái khẩu vị hơn kém được. Nhà văn Văn Quang, ... nói con chó ngon là con chó tơ, dưới 1 năm tuổi và làm được sáu tô... Tôi không hiểu hết ư của ông VQ, thế các đĩa chả ch́a, đĩa thịt nướng, đĩa thịt luộc, đĩa dồi... không tính vào hay sao? Thà nói thẳng chó dưới một năm, cân độ 7-8 kư là vừa ngon th́ cũng nghe được..., mà không c̣n tơ, c̣n "din" th́ cũng OK, chứ ai mà kiểm chứng được như mấy tên Nam Hàn, Đài loan, Tân gia ba... Phần đông các Chief Cook về thịt chó là đàn ông, tay nghề, cách làm, cách nêm nếm sao cho vừa miệng người ăn là một việc khó, rất khó thẩm định, cần phải là người lịch lăm thưởng thức nhiều lần, nhiều nơi khác nhau rồi mới chọn, mới nói tiệm nào ngon được..., tiệm đông người, đông khách chưa đủ để khẳng định, đừng thấy đề "gia truyền" như ở Hà nội mà lầm, bao nhiêu năm sống với "củ phở"... bây giờ nhẩy ra mở tiệm gia truyền... Thợ sơn, thợ kẽ bảng hiệu muốn viết ǵ mà chẳng được. Con chó thịt ngon nhất là con Chihuahua giống của nước Mễ tây cơ, đương nhiên phải là dưới 1 năm tuổi, c̣n "din" th́ càng tốt, thứ này th́ ḿnh kiểm soát được v́ nó là pet. Thằng chó nhà tôi cũng Chihuahua măi đến hơn 3 năm tuổi mới mất "din", mà chính tôi ôm "cậu" đi gả vợ cho nó, nói ra thật đáng xấu hổ, thủa đời nay có quen biết trước ǵ đâu..., thế mà cu cậu làm ngay 2 phát, chẳng bỏ phát nào..., mà đâu phải chỗ vắng vẻ, riêng tư..., giữa pḥng khách với nhiều cặp mắt trông vào mà nó cứ tự nhiên như người Hà lội..., mà cũng đâu phải lỗi "cậu ấm" nhà tôi..., cái con bé xinh đẹp đó cứ chĩa chĩa vào nó, miệng th́ hừ hừ "xin mời, xin mời", có là thánh th́ mới nhắm mắt bỏ qua. Chihuahua ngon nhất là cái con loại nhỏ chỉ lớn hơn lon Coke một chút, con Chihuahua này có thể bỏ lọt trong túi áo ấm hơi rộng một chút, được thứ "No Hair" th́ càng giá trị, bạn phải biết tiền nào của đó... thứ này trung b́nh trên 1000 đô la một con..., và con Chihuahua này chỉ cung cấp được tất cả có mỗi một tô mà thôi. Nói chung, con chó ngon nhất là con chó "một tô".
(Cậu chó nhà tôi cân nặng 3-4 kư nên chỉ được xếp hạng nh́ là cùng...,
con này do cháu cụ Chu Hoành cho.) Cậu Năm |